"Ha ha ha ha..."
"Cuối cùng ta cũng đợi tới ngày hôm nay rồi! Nói nhiều quá, nói nhiều quá, nói nhiều quá nói nhiều quá nói nhiều..."
Quả nhiên là hệ thống tích phân thế hệ mới có khác, vừa mở ra đã thấy vật phẩm vô cùng phong phú, có tới hai mươi loại.
Trước mắt chỉ hiển thị vật phẩm cấp một, toàn bộ đều có thể mua bằng 1-2 điểm tích lũy.
—— May quá may quá, ta có 2 điểm có thể chọn một hoặc hai món.
Lý Huyên Huyên nghiên cứu kỹ lưỡng phần giới thiệu hệ thống và nhiệm vụ hệ thống, liên tục đối chiếu, thuận tiện bàn luận với hệ thống.
"Giúp Thẩm Lệnh Dương lấy được người hắn yêu, nhiệm vụ 009 này tính thế nào?"
"Cưới chính thê phải cưới được người có độ hòa hợp từ 70 mươi điểm mới xem như thành công."
"Ôi, nguyên bản Đặng Nhã Nhu đã không tệ, chỉ tại Hoàng thượng muốn xen vào một tay."
"Vậy lang quân như ý của Nguyệt Nhi cũng yêu cầu 70 điểm sao?"
"Đúng vậy."
—— Sinh con yêu cầu ngược lại không khó đạt tới, một viên thuốc sinh con 1 điểm là có thể thu phục được.
"009, nếu nhiệm vụ bắt buộc không hoàn thành thì sao?"
"Ngài là ký chủ mới, đây là thế giới nhiệm vụ đầu tiên, được phép bỏ qua 1 lần có thể có một nhiệm vụ bắt buộc không hoàn thành, nhưng đến lần thứ 2, hệ thống sẽ tự hủy!"
"Mẹ ơi, thế chẳng phải ta lại phải chết đói sao?"
"Xem ra Đặng Nhã Nhu đứa con dâu này ta không thể dễ dàng từ bỏ, phải nghĩ cách khác mới được!"
"Đây là chuyện sinh kế cả đời đó!"
Thế nhưng, hôm nay Thẩm Lệnh Dương về phủ, báo với mọi người Hoàng thượng định gả Lục công chúa cho hắn.
Ý của Hoàng thượng là để hắn báo trước cho phụ mẫu trưởng bối biết, đợi bọn họ đồng ý, sẽ chính thức hạ chỉ ban hôn.
Nhưng ý Hoàng thượng, mấy ai dám cự tuyệt? Không sợ Hoàng thượng trả thù sao?
Lục công chúa đã mười bốn tuổi rưỡi, trước định ra hôn ước, xây phủ công chúa, mười lăm tuổi làm lễ cập kê, mười sáu tuổi xuất giá, thời điểm vô cùng thuận lợi.
Trong phủ mọi người phản ứng khác nhau: Thẩm hầu gia ung dung nhấp trà, Hầu phu nhân nắm tay Thẩm Lệnh Dương, luôn miệng khen đại tôn tử của mình được Hoàng thượng coi trọng!
Thẩm Tường Vũ cũng đầy vẻ mừng rỡ nhìn Thẩm Lệnh Dương, chỉ có Lý Huyên Huyên bề ngoài tươi cười mà trong lòng đắng chát.
Nàng thử lên tiếng: "Phu quân, xưa nay phò mã đều không được phong chức vị cao, Dương Nhi khổ công đèn sách mới đỗ đạt, nếu lấy Công chúa, chẳng phải sẽ chặt đứt con đường lộ của con sao?"
Thẩm Tường Vũ mặt vẫn còn nở nụ cười, có lẽ tâm tình khá tốt, không còn vẻ lạnh nhạt như trước khi đối mặt với Lý Huyên Huyên.
"Hầu phủ truyền đến phụ thân đã là đời thứ ba, nếu Dương Nhi làm phò mã, Hoàng thượng dù không nể mặt hồ cũng phải nể mặt bể, tước vị Hầu gia của chúng ta ít nhất có thể duy trì đến đời Dương Nhi."
Thẩm hầu gia cũng vuốt râu nói: "Định Viễn hầu phủ truyền đến ta đã ba đời, sau này khi Tường Vũ kế thừa cần Hoàng thượng ban chỉ, nếu không có ân chỉ của Hoàng thượng, rất có thể sẽ bị giáng tước."
"Thiếp thân hiểu rồi!"
Lý Huyên Huyên thầm tính toán, nếu là công chúa khác thì còn đỡ, chứ Lục công chúa với Dương Nhi chỉ đạt 22 điểm tương hợp, nếu thành vợ chồng thì chẳng phải ngày ngày gà bay chó chạy sao?
Khi mọi người giải tán, Lý Huyên Huyên kéo Thẩm Lệnh Dương về Ninh Tiêu các của mình, hỏi con trai:
"Dương Nhi, con nói thật với ta đi, con có thực sự muốn kết hôn với Lục công chúa không?"
"Trong lòng nương, hạnh phúc của con quan trọng hơn tước vị hay sự sủng ái của Hoàng Thượng. Con không cần nghĩ ngợi nhiều, cứ nói thật ý nghĩ của mình cho nương nghe là được."
Thẩm Lệnh Dương nghe xong, sắc mặt trở nên vô cùng kỳ quặc, có cảm giác dở khóc dở cười.
"Nương, con ở cung thư làm đồng nhiều năm, gặp mặt công chúa không ít lần, mỗi lần gặp vị Lục công chúa này đều xảy ra đủ chuyện lôi thôi."
"Lục công chúa tính cách hiếu thắng, thi đấu gì cũng phải giành nhất, ai vượt mặt nàng đều bị trêu chọc trừng phạt. Có lần muội muội đánh cờ thắng nàng, bị nàng hắt cả chén trà lên người!"
"Trong cung yến, Thất công chúa mặc trùng màu trang phục với nàng, nàng nhất quyết bắt đối phương phải thay đồ."
"Nàng còn hay đánh đập cung nữ thái giám khi bất mãn, con nhiều lần can ngăn nhưng nàng chẳng coi con ra gì, toàn trợn mắt làm khó."
"Những chuyện như thế nhiều không kể xiết! Con không hiểu sao Hoàng thượng lại gả nàng cho con."
Lý Huyên Huyên: "Nhưng Lục công chúa còn có ba vị tỷ tỷ chưa đính hôn mà?"
"Hoàng thượng triệu tập chúng con đến, nói chúng con đều là những người ngài xem trọng. Thiệu huynh đính hôn với Tam công chúa, Trần huynh với Tứ công chúa, Dương huynh với Ngũ công chúa."
Thẩm Lệnh Dương cười khổ: "Nương, con đã trưởng thành, hiểu được lợi hại trong này. Hoàng mệnh khó từ, xưa nay chẳng phải chuyện nói suông."
Nghe đến đây, Lý Huyên Huyên đã hiểu ý con trai, đây là dù không muốn cũng phải cưới.
Lúc này, không hiểu sao, Lý Huyên Huyên chợt nhớ đến cô nương Uyển Uyển ở Di Hồng Lâu ngày trước. Giá như lúc ấy con trai nhận nàng ta, không biết Hoàng thượng có còn chọn Dương Nhi làm phò mã nữa không?
Ngàn vàng khó mua hai chữ "giá như", giờ nói gì cũng đã muộn.
Nhưng cũng chưa hẳn đã hết cách xoay chuyển.
Lý Huyên Huyên nhón chân xoa đầu con trai, nói: "Con trai, sự đã đến nước này, Nương nghĩ ra một cách chẳng giống ai, con muốn thử không?"
"Cách gì vậy Nương? Người mau nói ngay đi!"
"Ừm..." Lý Huyên Huyên sắp xếp lại từ ngữ, thử đề xuất: "Giả sử con có một người huynh đệ, nhà nghèo khó, ngày ngày mặc áo vá vai chắp vải, vì chuyên tâm học hành thường thức khuya dậy sớm, quần áo lâu không thay nên bốc mùi khó chịu mà chính hắn không hay. Những người xung quanh đều tránh xa không dám lại gần."
"Con thử nghĩ xem, nếu con trở nên bẩn thỉu như vậy, Hoàng thượng có còn gả Lục công chúa cho con nữa không?"
"Nương, giữ gìn quần áo sạch sẽ chẳng phải là điều tối thiểu sao?"
"Con từng đến thư viện, những học trò nghèo ở đó cũng đâu đến nỗi mặc đồ vá chằng vá đụp như người nói! Làm gì có ai kinh khủng đến thế!"
Lý Huyên Huyên giơ tay định cốc đầu Thẩm Lệnh Dương: "Con... Con cố tình không hiểu ý ta phải không?"
Thẩm Lệnh Dương nhanh nhẹn né đi chỗ khác.
"Nương, con hiểu ý người. Nương muốn con trở nên lôi thôi một chút để Hoàng thượng chán ghét không muốn chọn con làm phò mã nữa. Nhưng làm thế thật sự được sao?"
"Đương nhiên chỉ thế thôi chưa đủ. Quan trọng là con phải để Lục công chúa nhìn thấy bộ dạng lôi thôi của con. Ví dụ chuẩn bị sẵn bộ quần áo đẫm mồ hôi tập võ, mặc nguyên mấy ngày rồi mới gặp nàng. Hoặc đi đôi giày cả chục ngày không giặt, mỗi lần gặp công chúa lại cố ý để mùi hôi bốc lên. Hay vài ngày không tắm, cọ xát người ra những cục bùn đất..."
"Nươngggggg, thôi đi! Con làm sao có thể làm được những chuyện đó! Bị người ta biết được chỉ sợ sẽ cười rụng răng mất!"
Lý Huyên Huyên tiếp tục dụ dỗ: "Con chỉ cần diễn như vậy mỗi khi gặp Lục công chúa thôi, những lúc khác vẫn giữ nguyên phong độ như cũ mà!"
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo