Rất nhiều đệ tử của các gia tộc muốn cầu hôn Giang Đàm Nhi, cũng là vì thiên phú luyện đan của nha đầu đó.
Lâm gia bọn họ đã bồi dưỡng lão tam, không có nhiều tài nguyên để bồi dưỡng thêm một người nữa.
Tuy rằng thời gian lão tam tiếp xúc với luyện đan không lâu, nhưng đã có thể tự học thành tài, luyện chế được rất nhiều loại đan dược.
Tuy rằng chỉ là một số loại đan dược cấp thấp, nhưng muốn luyện chế ra, cũng không phải dễ dàng.
Nghe nói, Giang gia cũng cung cấp một ít tài nguyên luyện đan cho Giang Đàm Nhi, nhưng vì không có ai chỉ điểm, nên những tài nguyên kia đều bị lãng phí.
So sánh hai bên, thiên phú luyện đan của lão tam, hẳn là hơn xa Giang Đàm Nhi.
Lâm Viễn Kiều liếc nhìn con thứ tư, tức giận nói: “Nhìn bộ dạng bảo vệ đồ ăn của con kìa, bị người ta ghét bỏ còn âm thầm đắc ý, con như vậy sẽ rất khó lấy vợ đấy.”
Lâm Viễn Kiều thở dài, năm đó, sau khi kết quả kiểm tra linh căn của lão tam và lão tứ bị lộ, bên ngoài liền có tin đồn nói, ông sinh được hai nhi tử thiên tài, hai nhi tử phế vật.
Đối với tin đồn này, Lâm gia không hề phản bác, còn cố ý quạt gió thêm củi một phen.
Tư chất của trưởng tử và thứ tử đã khiến cho người khác chú ý, tin đồn này có lợi cho việc bảo vệ bí mật của con thứ ba và con thứ tư.
Nhưng tin đồn lan truyền quá rộng, e là những nữ tu có linh căn tốt, sẽ không suy xét đến lão tam và lão tứ.
Lâm Vân Tiêu: “Bảo vệ đồ ăn còn tốt hơn là vung tiền như rác, con cảm thấy một mình cũng rất tốt, cao thủ luôn cô đơn, cứ để con làm cao thủ cô đơn đi.”
Lâm Viễn Kiều nhìn Lâm Vân Tiêu, chỉ cảm thấy mệt mỏi trong lòng.
Lâm Vân Dật: “Giang Đàm Nhi đã chọn được nhà khác rồi sao?”
Lâm Viễn Kiều: “Chắc là đã chọn được rồi.”
Lâm Vân Dật: “Cuối cùng cũng chọn được rồi.” May mà đã chọn được, nếu không, bia đỡ đạn như hắn, có lẽ không dễ rút lui như vậy.
Lâm Vân Tiêu tò mò hỏi: “Là ai vậy?”
Lâm Viễn Kiều: “Tả Ngôn của Tả gia.”
Lâm Vân Dật: “Là hắn à!”
Lâm Vân Dật mơ hồ nhớ lại, trong sách, sau khi Giang Đàm Nhi ly hôn, cũng là gả cho người này.
Nữ chính trở về Giang gia, vừa lúc gặp Giang Đàm Nhi tái giá, hai người trò chuyện một hồi, sau đó cùng nhau mắng chửi Lâm gia.
Trong nguyên tác, hình như Tả Ngôn cũng có vợ, nhưng vợ của hắn hình như đã qua đời. Nghĩ kỹ lại, thời điểm vợ của Tả Ngôn chết, có chút trùng hợp.
Giang gia lựa chọn Tả Ngôn vào lúc này, cả hai đều có thể bớt đi rất nhiều đường vòng.
Lâm Viễn Kiều: “Ban đầu, con và tứ đệ không có hy vọng, lão đại vẫn còn cơ hội, nhưng mấy năm nay, con vẫn luôn ngăn cản, không cho người nhà đến Giang gia tặng lễ, Giang gia chê bai Lâm gia chúng ta keo kiệt, không hào phóng bằng Tả gia.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo