Giang gia…
Giang Nghiên Băng đang ở trong tiểu viện ôm hồ ly.
Mấy đệ tử Giang gia đang đứng ở ngoài cửa nghị luận gì đó.
“Bên phía Lâm gia đã đồng ý rồi! Hình như là đồng ý rất sảng khoái.”
“Không ngờ Lâm gia lại dễ dàng đồng ý như vậy, xem ra, Lâm Vân Dật quả nhiên là thích nam sắc.”
“May mà đã đổi người kết hôn, nếu không, Đàm Nhi muội muội mà gả cho một tên Ngũ linh căn thích nam sắc, cả đời sẽ bị hủy hoại.”
“Tuy rằng Lâm gia đã đồng ý đổi người kết hôn, nhưng trong lòng chắc hẳn là rất khó chịu. Giang Nghiên Băng gả qua đó, e là cuộc sống sẽ không tốt.”
“Cũng không còn cách nào khác, tên tiểu tử này mang theo một con hồ ly ở đây ăn không uống không lâu như vậy, cũng phải phát huy chút tác dụng chứ”
“Lâm Vân Dật cũng là Ngũ linh căn, hai tên Ngũ linh căn ở bên nhau, có lẽ sẽ có rất nhiều chủ đề chung.”
------------------------------
Trong phòng, một thiếu niên đang ôm một con Ngân Hồ, ánh mắt không ngừng lóe sáng.
Giang Nghiên Băng đã sớm nghe nói đến Lâm Vân Dật, bởi vì đối phương cũng là Ngũ linh căn giống hắn, cho nên hắn có chút chú ý.
Lâm Vân Dật là nhân vật truyền kỳ của Lâm gia, nghe nói việc buôn bán gà và bánh ngọt của Lâm gia đều có liên quan đến hắn.
Mấy năm nay, tin tức về Lâm Vân Dật ít hơn rất nhiều, không biết là do hắn đã trở nên mờ nhạt trong biển người, hay là Lâm gia cố ý che giấu.
Nhìn thấy sắp đến ngày Giang Đàm Nhi cập kê, gần đây, Giang gia vẫn luôn bàn luận về chuyện đính hôn từ trong bụng mẹ năm đó.
Ban đầu, Giang Nghiên Băng còn tưởng rằng, chuyện này sẽ không liên quan gì đến mình, không ngờ Giang gia lại nghĩ ra biện pháp vớ vẩn như vậy để thoát khỏi hôn ước, càng không ngờ Lâm gia lại đồng ý.
Giang Nghiên Băng cụp mắt, trong lòng có chút bất an.
Giang Đàm Nhi là Song linh căn, là quý nữ của Giang gia, còn hắn chỉ là một tên Ngũ linh căn ăn nhờ ở đậu.
Tuy rằng Lâm gia đã đồng ý, nhưng bọn họ chắc hẳn rất bất mãn với cuộc hôn nhân đổi người vớ vẩn này.
Nếu hắn đoán không lầm, cách đây không lâu, bên ngoài đột nhiên lan truyền tin đồn Lâm Vân Dật thích nam sắc, tin đồn này trong thời gian ngắn đã lan truyền khắp nơi, nháo đến ồn ào huyên náo.
Nói đến cũng thật kỳ quái, nếu Lâm gia kịp thời bác bỏ tin đồn, tình hình cũng sẽ không trở nên nghiêm trọng như vậy. Nhưng Lâm gia lại giống như chột dạ, không có bất kỳ phản ứng nào.
Lâm gia không có phản ứng, có lẽ là vì Lâm Vân Dật thật sự thích nam sắc, nhưng càng có khả năng hơn là, Lâm gia biết Giang gia là người đứng sau, nhưng vì kiêng dè đệ tử Kim Đan của Giang gia, cho nên mới phải nuốt giận vào bụng.
Giang Nghiên Băng nhíu mày, với thân phận như hắn mà gả vào Lâm gia, e là sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Nhưng cho dù tình hình có tồi tệ hơn nữa, cũng sẽ không tệ hơn hiện tại.
Ngân Hồ giống như cảm nhận được gì đó mà liếm mu bàn tay Giang Nghiên Băng, như muốn an ủi hắn.
Giang Nghiên Băng ôm Ngân Hồ, nước mắt lặng lẽ rơi xuống, thấm vào bộ lông của Ngân Hồ.
-----------------------------------
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo