Trong đại sảnh của Lâm gia, cả nhà Lâm Viễn Kiều đều có mặt.

Lâm Vân Dật có chút kinh ngạc hỏi: “Đổi người kết hôn?”

Lâm Viễn Kiều gật đầu nói: “Đúng vậy, đổi thành một đệ tử chi thứ của Giang gia, là một nam hài tử.”

Hôn ước của Lâm gia và Giang gia đã kéo dài hơn mười năm, tuy rằng hai nhà bằng mặt không bằng lòng, nhưng hôn ước vẫn luôn tồn tại.

Trải qua nhiều năm như vậy, rốt cuộc chuyện này cũng đi đến hồi kết.

Lâm Vân Dật khó hiểu hỏi: “Đổi người kết hôn cũng thôi đi, tại sao lại đổi thành một nam hài tử? Đổi người như vậy có phải là hơi quá đáng rồi không?”

Lâm Vân Tiêu vui mừng nói: “Có phải bên phía Giang gia đã biết tam ca không phải người bình thường, cho nên mới đổi cho huynh ấy một nam hài tử không?”

Lâm Vân Dật liếc nhìn Lâm Vân Tiêu, thầm nghĩ: Lão tứ này, chỉ sợ thiên hạ không loạn.

Lâm Viễn Kiều nhìn Lâm Vân Dật, nghiêm túc hỏi: “Tiểu tam, có phải con đã nói với bên ngoài, nữ sắc đối với con mà nói chính là thuốc độc, chỉ làm cản trở bước chân phát tài của con?”

Lâm Vân Dật: “Kỳ thật, con chỉ nói sắc đẹp đối với con như thuốc độc, chỉ làm cản trở bước chân phát tài của con.”

Lâm Viễn Kiều: “Không biết câu nói này của con bị truyền ra ngoài như thế nào, mà bên phía Giang gia cho rằng con thích nam sắc, trong tộc của bọn họ có một nam tu Ngũ linh căn, vừa lúc có thể đưa qua đây, thành đôi với con.”

Lâm Vân Tiêu: “Giang gia nghe nhầm sao?”

Lâm Viễn Kiều: “Có lẽ là cố ý nghe nhầm.”

Lâm Vân Tiêu: “Đã là hiểu lầm, tại sao phụ thân lại không giải thích rõ ràng, mà lại để mặc Giang gia đưa một nam hài tử đến đây?”

Lâm Viễn Kiều: “Chuyện này đã lan truyền khắp nơi, Giang gia đã nắm được sai lầm của tam ca con, chúng ta cũng không còn quyền chủ động nữa.”

Lâm Vân Tiêu: “Phụ thân, tại sao người không tranh thủ một chút?”

Lâm Viễn Kiều trừng mắt nhìn Lâm Vân Tiêu, nói: “Con thì biết cái gì!”

Lâm Viễn Kiều thầm nghĩ: Với thể chất của con thứ ba, cả đời này sẽ phải sống cô độc. Nhưng tiểu tam ở trong tộc lại rất được hoan nghênh, rất nhiều nữ hài tử trong tộc đều muốn làm thiếp của nó. Qua thêm mấy năm nữa, những nữ tử gan dạ trong tộc, sẽ tìm cơ hội nhào lên người tiểu tam. Tìm một nam hài tử, vừa lúc có thể cản bọn họ lại.

Hôn ước đã kéo dài quá lâu, tiểu tử thúi tiểu tam này, không chỉ oán trách ông làm hỏng việc, mà còn trách ông không thể hủy bỏ được một hôn ước.

May mà bên phía Giang gia đã chủ động nhắc đến, vừa lúc có thể thuận nước đẩy thuyền, giải quyết phiền phức này.

Lâm Vân Tiêu nhìn Lâm Vân Dật, hỏi: “Tam ca, huynh thích nam hài tử à?”

Lâm Vân Dật: “Chuyện này còn phải xem duyên phận.”

Lâm Vân Tiêu: “Được rồi.”

Lâm Viễn Kiều: “Ban đầu, lão tổ định đổi hôn ước cho lão tứ, nhưng lão tổ Giang gia lại cảm thấy lão tứ là Tam linh căn, linh căn quá kém, không xứng đôi. Sau đó, lão tổ lại nói đổi cho lão đại, Giang gia vẫn không đồng ý.”
 

0.03614 sec| 2388.195 kb