Trung Châu, lại một lần nữa bị rung động bởi một tin tức! Có thể nói, gần đây Trung Châu là thời buổi rối loạn, không biết rõ có bao nhiêu tin tức làm cho Trung Châu chấn động.

Thế nhưng tin tức này, vẫn làm cho cả Trung Châu vì thế mà chấn động, vì đó mà run rẩy!

Hai nhà cuối cùng trong tứ đại trận pháp thế gia ở Trung Châu phong ấn Tà Thần năm đó, Lý gia và Vân gia cũng bị độc thủ của tặc nhân!

Toàn bộ Lý gia ở dưới mí mắt Đan Hà Cung bị diệt!

Mà Đan Hà Cung hoàn toàn không biết chuyện gì cả!

Thời điểm phát hiện cũng đã muộn, toàn bộ Lý gia đã biến thành một vùng phế tích.

Mà dù Vân gia không bị diệt, nhưng gia chủ Vân gia Vân Hoa Càn mang theo mảnh vỡ đạo bàn cuối cùng, muốn mang đến Lâm Lang Tiên Cảnh.

Thế nhưng có người phát hiện thi thể Vân Hoa Càn trên đường đến.

Mà mảnh vỡ đạo bàn tự nhiên cũng không cánh mà bay.

Kể từ đó, tất cả mảnh vỡ đạo bàn tự nhiên cũng rơi vào trong tay tặc nhân!

Trung Châu, rốt cục hồi tưởng lại sợ hãi mà một vạn năm trước bị Tà Thần điều khiển.

Trung Châu, Ngọc Tiêu Cung.

Trong một tòa đại điện cực kỳ hùng vĩ, tất cả cao tầng Ngọc Tiêu Cung đều hội tụ ở đây!

Chưởng giáo Ngọc Tiêu Cung Lục chân nhân ngồi ở vị trí trung tâm, thần sắc cực kì ngưng trọng, mà sắc mặt đám cao tầng Ngọc Tiêu Cung cũng âm trầm.

Một lúc lâu, Tôn trưởng lão trầm giọng nói: "Toàn bộ mảnh vỡ đạo bàn đều rơi vào trong tay tặc nhân, kết cục đã định!"

Lời vừa nói ra, thần sắc đám người càng thêm âm trầm ngưng trọng.

Tôn trưởng lão khẽ thở dài, trầm giọng nói: "Nghiêm trọng hơn chính là cho tới bây giờ, chúng ta vẫn không biết kẻ nào gây nên."

Một vị trưởng lão Ngọc Tiêu Cung nghi ngờ nói: "Chẳng lẽ không phải Yêu tộc gây nên sao?"

Sắc mặt Tôn trưởng lão khó coi, thanh âm khàn khàn: "Từ hiện trường hai gia chủ Lý gia cùng Vân gia bị độc thủ, ta thấy đây không phải chuyện Yêu tộc có thể làm."

Đám người biến sắc, không thể tin nhìn Tôn trưởng lão.

"Chẳng lẽ..."

Tôn trưởng lão chật vật gật đầu, trầm giọng nói: "Chuyện hai gia tộc Khang Lý bị diệt môn hẳn cũng không phải do Yêu tộc gây nên, chư vị, chúng ta bị. . ."

Lời vừa nói ra, đám người ồn ào!

Một vị trưởng lão Ngọc Tiêu Cung cả kinh nói: "Làm sao có thể, hai gia tộc Khang Lý không phải có yêu khí lưu lại sao? Chỉ có Yêu tộc mới có yêu khí..."

Tôn trưởng lão lắc đầu nói: "Nội đan, nội đan Yêu tộc cũng sẽ có yêu khí phát ra, đám người chúng ta đã bị che mắt, chỉ có thể thấy được là Yêu tộc làm ra thì mới giải thích được, thế nhưng sự thật cũng không phải như vậy."

Một vị trưởng lão Ngọc Tiêu Cung lẩm bẩm nói: "Chúng ta đã bị bề ngoài che mắt."

Một người mang khuôn mặt lạnh lùng trầm giọng nói: "Thế nhưng Trung Châu ta cùng Yêu tộc đã ở thế giương cung bạt kiếm, không thể nghịch chuyển."

Đám người nhao nhao gật đầu.

Ngày đó tất cả đại thánh địa tưởng rằng Yêu tộc làm ra, cho nên phát động lùng bắt Yêu tộc Trung Châu bốn phía, trong lúc đó, hai phe bạo phát không ít chiến đấu.

Vô luận là phía Trung Châu hay phía Yêu tộc, đều là tổn thất nặng nề.

Thậm chí Yêu tộc còn có mấy vị thiên kiêu vẫn lạc, điều này khiến cho Yêu tộc cực kỳ phẫn nộ!

Lúc này, Lục chân nhân chậm rãi mở hai mắt, thản nhiên nói: "Coi như không có chuyện này, ngày nào Trung Châu còn lâm vào náo động, Yêu tộc chắc chắn sẽ xâm lấn quy mô."

Đám người nghĩ nghĩ, nhao nhao gật đầu.

Trung Châu đất rộng của nhiều, Yêu tộc xưa nay vẫn nhìn chằm chằm khối đất màu mỡ Trung Châu này, bất quá thực lực Trung Châu quá mạnh, Yêu tộc không phải là đối thủ, lúc này cũng chỉ có thể ngồi nhìn mà thôi.

Thế nhưng hiện tại Trung Châu rung chuyển bất an, Yêu tộc chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội này.

Trung Châu cùng Yêu tộc toàn diện khai chiến, chỉ là vấn đề thời gian.

Một vị trưởng lão Ngọc Tiêu Cung trầm giọng nói:"Yêu tộc chính là lo xa, Tà Thần mới là lo gần! Toàn bộ mảnh vỡ đạo bàn đã rơi vào trong tay tặc nhân, Tà Thần sắp xuất thế!"

Sắc mặt mọi người nặng nề, Tà Thần!!!

Tôn trưởng lão nói: "Chưởng giáo chân nhân, bọn ta phải làm như thế nào!"

Lục chân nhân chậm rãi nói: "Chúng ta chỉ còn cơ hội cuối cùng, Tà Thần phong ấn tại Mê Vụ Uyên, chỉ cần thủ vững Mê Linh Uyên, thì tặc tử không có cơ hội thả Tà Thần ra!"

Tôn trưởng lão gật đầu, lập tức nói: "Đây gquả thực là cơ hội cuối cùng của chúng ta, thế nhưng không phải là kế lâu dài a."

Dù sao tất cả các đại thánh địa cũng không thể vĩnh viễn trấn thủ Mê Linh Uyên, chỉ cần tặc nhân có toàn bộ mảnh vỡ đạo bàn, luôn có cơ hội thả ra Tà Thần.

Dù sao chỉ có đạo lý ngàn ngày làm trộm, không có ngàn ngày phòng trộm. Lục chân nhân khe khẽ thở dài: "Kế sách hiện nay, cũng chỉ có thể đi một bước xem một bước. . ."

Lục chân nhân bỗng nhiên đứng dậy, trầm giọng nói: "Tôn trưởng lão, ngươi dẫn theo cao thủ Ngọc Tiêu Cung ta, tiến về Mê Linh Uyên tọa trấn, các cao thủ của tất cả các đại thánh địa cũng sẽ tiến về Mê Linh Uyên trong mấy ngày nữa. "

Tôn trưởng lão trầm giọng nói: "Rõ!"

Từ sau khi biết được toàn bộ mảnh vỡ đạo bàn rơi vào trong tay tặc nhân, tất cả đại thánh địa Trung Châu đều phái ra cao thủ, tiến về Mê Linh Uyên trấn thủ, để phòng Tà Thần giải trừ được phong ấn.

Mà ma tu biết được tin nay, rốt cuộc không cam tâm tiếp tục ẩn núp nữa, bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.

0.47009 sec| 2417.438 kb