Vân Hoa Càn tìm tới hai vị trưởng lão Thần Cung Cảnh được Vân gia tín nhiệm nhất, ba người thương nghị trong mật thất một phen.
Rồi cùng nhau tuyên bố bế quan.
Nhưng tại thời điểm tộc nhân không chú ý, ba người lặng lẽ từ trong mật đạo rời khỏi Vân gia.
Bọn hắn đều là nhân vật chủ chốt của Vân gia, nếu các tộc nhân biết gia chủ và trưởng lão rời khỏi Vân gia vào thời điểm này, chắc chắn sẽ đại loạn!
Nội bộ Vân gia rối loạn rồi tự sụp đổ, lúc đó Vân gia sẽ gặp nguy!
Bên ngoài sơn môn Vân gia, Vân Hoa Càn quay đầu nhìn thoáng qua Vân gia bên trong đại trận, trong mắt tràn đầy phức tạp,
Đây là gia tộc hắn đã từng thề phải bảo vệ, bây giờ lại phải rời khỏi nó.
Sắc mặt hai vị Trưởng lão Thần Cung Cảnh cũng rất phức tạp, trầm giọng nói: "Gia chủ."
Vân Hoa Càn khẽ lắc đầu, trầm giọng nói: "Đi thôi, không thể phụ lòng lão tổ!"
Hai vị Trưởng lão Thần Cung Cảnh yên lặng gật đầu.
Bọn hắn cũng biết rõ tầm quan trọng của mảnh vỡ đạo bàn, nếu mảnh vỡ đạo bàn lưu tại Vân gia, chắc chắn sẽ bị tặc nhân đoạt được.
Đến lúc đó tặc nhân tập hợp đủ mảnh vỡ đạo bàn, thả Tà Thần ra, vậy thì Trung Châu sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!
Có thể nói, bọn họ đang gánh vác an nguy của toàn bộ sinh linh Trung Châu!
Ba người đều là cường giả Thần Cung Cảnh, tốc độ phi hành cực nhanh, nửa ngày đã bay mười vạn dặm.
Mà trong lòng Vân Hoa Càn thì ngổn ngang trăm mối.
Đến Lâm Lang Tiên Cảnh, giao mảnh vỡ đạo bàn cho Ngọc Hoàng Chân Nhân, nhất định phải cầu Ngọc Hoàng Chân Nhân cứu viện Vân gia!
Nếu Lâm Lang Tiên Cảnh xuất thủ, Vân gia chắc chắn không còn nguy hiểm!
Trong lúc Vân Hoa Càn đang suy nghĩ, bỗng nhiên phong vân đột biến!
Bầu trời vạn dặm không mây bỗng nhiên biến thành mây đen dày đặc, điện thiểm lôi minh, mà hư không cũng trở nên ngưng kết, như là một cái lồng giam ba người ở trong đó!
"Vân gia chủ vội vàng như thế là muốn đi đâu vậy?"
Bỗng nhiên, một thanh âm vang lên giữa thiên địa.
Nghe được thanh âm này, sắc mặt ba người Vân Hoa Càn kịch biến!
"Ai!" Vẻ mặt một vị trưởng lão Vân gia nghiêm nghị, quát lớn!
Tiếng cười khẽ vang lên, một nam tử mặt quỷ chậm rãi hiển hiện từ trong hư không, hắn đứng chắp tay, mỉm cười nhìn bọn hắn.
Mặt nạ như cười như khóc, vô số lệ quỷ đang kêu khóc trên mặt nạ, cực kì quỷ dị, mà cặp mắt lộ ra kia đang lộ ra ý cười hứng thú.
Như là thấy được con mồi thú vị.
Vân Hoa Càn nhìn thấy nam tử mặt quỷ, trong lòng hắn cảm thấy nặng nề, thầm nghĩ nguy rồi!
Hắn trầm giọng nói: "Các hạ chính là hung thủ diệt Khang gia, Đông gia, Lý gia đi!"
Nam tử mặt quỷ vỗ tay khen: "Nghe nói Vân gia chủ chính là người thông minh hiếm có trong thiên hạ, hôm nay gặp mặt, quả đúng thế."
Sắc mặt Vân Hoa Càn âm trầm, trong lòng trở nên lạnh lẽo.
Người này đoán được dự định của Vân gia, đã sớm chờ ở đây ôm cây đợi thỏ!
Hôm nay, sợ là khó mà may mắn thoát khỏi. . . .
Hai vị trưởng lão Thần Cung Cảnh liếc nhau, bỗng nhiên phẫn nộ quát: "Gia chủ đi mau! Chúng ta ngăn cản hắn!"
Khí thế quanh thân hoàn toàn bộc phát, cùng nhau tấn công nam tử mặt quỷ!
Hai vị trưởng lão Thần Cung Cảnh biết đã đến thế cục nguy cấp nhất, nếu gia chủ không thể an toàn chạy thoát, bị vị nam tử này cướp được mảnh vỡ đạo bàn.
Vậy Trung Châu sẽ lâm nguy!
Cho nên vừa xuất thủ họ đã vận dụng cấm thuật thiêu đốt tuổi thọ của mình, một kích toàn lực, phải ngăn chặn được nam tử mặt quỷ này!
Uy thế của cường giả Thần Cung Cảnh thiêu đốt thọ nguyên cường đại biết bao, toàn bộ hư không bị chấn động rung chuyển không ngừng. . . .
Nam tử mặt quỷ mỉm cười, thần sắc không thay đổi, ngón tay gảy nhẹ, một đạo kiếm khí như ẩn như hiện, thân hình một vị trưởng lão bỗng nhiên ngưng lại, trên cổ xuất hiện tơ máu, ngay sau đó máu tươi trào ra!
Hắn đã bị trọng thương, trong lúc nhất thời còn chưa chết được, hắn mặc kệ thương thế, vẫn anh dũng chiến đấu.
Quanh thân tuôn ra vô số đạo văn hóa thành một đạo trường hồng, mở ra trường không, tấn công về phía nam tử mặt quỷ công! Thấy người nọ anh dũng như thế, nam tử mặt quỷ không khỏi tán thưởng một tiếng: "Tráng sĩ!"
Nam tử mặt quỷ bỗng nhiên đưa tay vạch một cái, vệt cầu vồng kia lập tức bị chia thành hai đoạn, mà vị trưởng lão kia cũng bị một đạo kiếm khí vô hình chém thành hai đoạn!
Mà một vị trưởng lão khác đã đánh tới trước người nam tử mặt quỷ, nổi giận gầm lên một tiếng, khí huyết như rồng, thân thể cao thêm mấy ngàn trượng, như là một tôn Ma Thần viễn cổ, hắn đấm tới một quyền!
Nam tử mặt quỷ hờ hững, tay nâng một ấn, lập tức trời sụp đất nứt, trời xanh sụp đổ. Trưởng lão Vân gia chỉ cảm thấy toàn bộ bầu trời đang đè ép xuống, kêu thảm một tiếng, hắn lập tức bị ép thành thịt nát!
Trong nháy mắt, hai vị cường giả Thần Cung Cảnh không tiếc thiêu đốt thọ nguyên bản thân, lại bị nam tử mặt quỷ chém giết trong một chiêu!
Vân Hoa Càn nhìn chằm chằm nam tử mặt quỷ, dường như muốn xuyên thấu qua mặt nạ nhận ra thân phận của người này.
Có thực lực như thế, nhất định là cao thủ tuyệt thế thanh danh hiển hách.
Nam tử mặt quỷ này…
Rốt cuộc là ai! !
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo