Gã cao to râu quai nón gãi đầu, nói: “Ta lại cảm thấy là Trần Thực ô nhiễm tà ma, thằng nhãi này nửa đêm không ngủ, cứ lăn qua lộn lại. Mấy ngày nay hắn vẫn chưa phát bệnh, xem ra Trần lão đầu dưới cõi âm làm việc rất tốt. Ta đi ngủ đây.”
“Tiểu Lượng đừng ngủ, biết đâu có đại sự xảy ra.”
Thanh Dương căng thẳng nhìn chằm chằm vào Trần Thực, nói: “Ta cứ cảm thấy thằng nhãi này sẽ gây ra chuyện lớn gì đó!”
“Ngày nào ngươi cũng nói có chuyện lớn xảy ra, ngày nào cũng thần hồn nát thần tính. Sau khi trở về từ cõi âm, ta đã bao nhiêu đêm không được ngủ rồi.” Gã cao to râu quai nón tức giận nói: “Ta không sống một mình giống như ngươi, ta còn có nhiều mỹ thiếp cần chăm sóc, nếu không quay về, nhà cửa của ta tan hoang mất!”
Sa bà bà cũng mệt mỏi, mấy ngày nay chạy đông chạy tây, lo lắng đề phòng, vừa phải phòng ngừa Trần Thực gây họa, vừa phải xây miếu cho Sơn Quân, một là vốn liếng bị vét sạch, hai là không có thời gian nghỉ ngơi.
Dù sao bà cũng đã già, sức lực không còn như trước, cười nói: “Ta thấy mấy ngày nay tuy Trần Thực gây ra không ít chuyện xấu nhưng cũng coi như biết điều, không gây ra đại loạn. Hiện giờ, Thần tướng Sơn Quân không ở trong ngôi miếu nhỏ của hắn, cũng coi như yên tĩnh. Con đường dưới cõi âm lại có lão Trần trông coi, cũng coi như chu toàn. Mọi người đều mệt mỏi, ta để lại một tên Quỷ Vương giám sát Trần Thực, mọi người lần lượt trở về đi. Nếu có chuyện gì, Quỷ Vương của ta tự khắc sẽ đến báo.”
Bà ta để lại một tên Quỷ Vương, phân phó: “Nếu Trần Thực gây họa hoặc gặp nạn, ngươi hãy nhanh chóng đến báo cho ta.”
Tên Quỷ Vương này chính là lão tam trong Ngũ Quỷ Vương, chắp tay nói: “Tuân lệnh!”
Dứt lời, hắn đứng trong bóng tối, nhìn về phía Trần Thực ở xa xa.
Ba người lần lượt rời đi.
Đêm đó, Quỷ Tân Nương bị hành hạ đủ kiểu, mà đám quỷ hồ kia hoàn toàn không biết trong kiệu hoa lớn kia đâu còn là Quỷ Tân Nương mà là Trần Thực, vẫn mang theo Trần Thực chạy đông chạy tây, thổi kèn đánh đàn ca hát khắp nơi.
Cũng trong đêm đó, rất nhiều người nhìn thấy Trần phù sư ở Hoàng Pha thôn ngồi trong kiệu hoa, mặc áo mới, rất vui vẻ, đi khắp nơi dọa người.
Chuyện này truyền ra, mọi người đều nói Trần phù sư cưới Quỷ Tân Nương, không bao lâu nữa sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Thế nhưng, sau đó rất lâu, Trần Thực vẫn bình an vô sự, hơn nữa khí sắc rất tốt.
Nhưng mọi người lại không còn nhìn thấy Quỷ Tân Nương đâu nữa.
“Trần phù sư đã thải bổ Quỷ Tân Nương rồi!”
Lúc đi chợ, Ngũ Trúc lão thái thái nghiêm túc nói với Vương lão thái ở làng bên: “Trong kiệu hoa mây mưa thất thường, Quỷ Tân Nương kêu la thảm thiết cầu xin, nhưng vẫn bị hút tới khô kiệt.”
“Trần phù sư lợi hại như vậy sao?”
“Đương nhiên rồi! Hắn là tú tài, Văn Khúc tinh hạ phàm!”
Ngũ Trúc lão thái thái trịnh trọng nói: “Hắn và Quỷ Tân Nương là nghiệt duyên năm kiếp, lần này hạ phàm chính là để hàng phục Quỷ Tân Nương. Không bao lâu nữa Trần phù sư sẽ thăng thiên!”
Trong khoảng thời gian ngắn, khắp nơi trong làng đều là những lời đồn đại về Trần Thực và Quỷ Tân Nương.
Trần Thực thả Quỷ Tân Nương đi, rất nhiều ngày sau cũng không thấy Quỷ Tân Nương này đi ra ngoài kiếm ăn.
Sau đó, nghe những tà ma khác nói, Quỷ Tân Nương nửa đêm gặp phải tà ma, bị hành hạ thảm thiết, vì vậy chuyển đến nơi khác, tìm được một ngôi miếu đổ nát, quy y cửa Phật, làm ni cô.
Trần Thực vốn có phần ưa thích Quỷ Tân Nương, cảm thấy dùng ả làm Thần Thai thì tốc độ tu luyện nhanh hơn so với những tà ma khác, nhưng Quỷ Tân Nương bỏ đi chẳng để lại cho hắn một lời nhắn, đúng thật tuyệt tình, hắn cũng bất lực.
Một khoảng thời gian sau, vùng Càn Dương sơn, lòng Tà hoảng sợ, đám tà ma đều nghe nói gần đây xuất hiện một con tà ma chuyên môn bắt tà ma, sau khi bắt được bèn ném vào một căn nhà kỳ quái, không thể ra ngoài, sau đó sẽ bị dây thừng vô hình trói lại, đặt trong một cái hộp nhỏ mở nắp.
Tuy là mở nắp, nhưng lại không thể động đậy.
Sau đó, có luồng nhiệt kỳ quái chui vào trong cơ thể chúng, còn có thể khống chế chúng làm ra những tư thế kỳ quái để tấn công những tà ma khác.
Tà ma ở vùng Càn Dương sơn ít đi rất nhiều, có con thì dọn đi ngay trong đêm, có con thì trốn biệt, còn có con bám vào núi đá, cây cối, trốn tránh con tà ma mới đến kia.
Dù sao ăn thịt người thì lúc nào cũng được nhưng nếu bị con tà ma kia bắt được sẽ bị sỉ nhục rất lớn.
Cũng có kẻ không tin tà, cứ thích ban đêm ra ngoài phơi trăng, sau đó bỗng nhiên mất tích.
Mấy ngày sau gặp lại bỗng trở nên trầm mặc ít nói, như thể bị ngược đãi.
Kỳ quái hơn nữa, phàm là tà ma bị Trần Thực bắt được, được hưởng hương khói trong ngôi miếu nhỏ của hắn, hứng thú ăn thịt người sẽ giảm đi rất nhiều, ngược lại sinh ra hứng thú mãnh liệt với hương khói.
Có tà ma chui vào cổ thụ, hoặc là tảng đá lởm chởm, hoặc là tùy tiện tìm một pho tượng đá cổ bị hỏng, bắt đầu hiển linh, che chở người đi đường, tìm kiếm hương khói.
Chưa đến nửa tháng, tà ma trên Càn Dương sơn đã vơi đi phân nửa, ngược lại xuất hiện rất nhiều nơi an toàn được Linh thể che chở.
Có những người dân từ nơi khác đến Càn Dương sơn lánh nạn, nhìn thấy rất nhiều Linh thể vô chủ, bèn dâng hương khói, bái làm mẹ nuôi, sau đó xây nhà cửa ở gần đó, hình thành nên những ngôi làng mới.
“Hình như Trần Thực đã làm một việc tốt.”
Sa bà bà thấy ngày càng có nhiều ngôi làng ở vùng Càn Dương sơn, cũng hết sức kinh ngạc.
“Ngôi miếu nhỏ của hắn thật lợi hại, ngôi miếu nhỏ này có thể khiến tà ma được hưởng hương khói, biến từ tà ma hại người thành mẹ nuôi che chở cho mọi người, lão thân sống lâu như vậy rồi mà chưa từng nghe tới chuyện như vậy. Rốt cuộc mẹ nuôi của thằng nhãi đó là ai? Là ai có thể ban cho nó ngôi miếu có công hiệu như vậy?”
Bà nghĩ trăm đường mà không ra.
“E rằng người biết lai lịch của bia đá mẹ nuôi, chỉ có Sơn Quân Càn Dương sơn, nhưng mấy ngày nay Sơn Quân hóa đá, không hề đáp lại hương khói của ta.”
Bà càng thêm tò mò về mẹ nuôi của Trần Thực.
“Kỳ quái, lão tam đã nhiều ngày không đến báo cáo hành tung của thằng nhãi đó rồi.”
Bà bận rộn chuyện của mình, chỉ hơi thắc mắc vì sao Tam Quỷ Vương không đến báo cáo, sau đó gạt chuyện này sang một bên, tiếp tục dùng Dương Giác Thiên Linh đăng tìm kiếm cõi âm.
Người dân vùng Càn Dương sơn đều có phần kinh ngạc, những ngày này dường như tà ma ít đi rất nhiều, ngay cả những tà ma thường ngày hay xuất hiện nhất cũng rất ít khi nhìn thấy.
Họ ra ngoài vào ban đêm, từ làng này sang làng khác, thậm chí còn không gặp phải một con tà ma nào.
Họ ra đồng làm việc mà không cần lo lắng bị tà ma quấy phá, nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Lại qua một thời gian, chuyện tà ma càng ngày càng ít, thỉnh thoảng mới xảy ra một vụ va chạm với tà ma, cũng thường là do tà ma đi ngang qua gây ra.
Về sau, ngay cả tà ma đi ngang qua Càn Dương sơn cũng an phận, không làm ác ở vùng Càn Dương sơn, ra khỏi Càn Dương sơn mới làm ác.
Có lẽ là nghe nói ở đây có một tên đại tà Trần Thực, chuyên môn bắt tà ma nhốt vào nhà nên mới an phận như vậy.
Trần Thực làm việc tốt nhưng trong ánh mắt mong chờ của Ngũ Trúc lão thái thái, hắn vẫn không thăng thiên, ngược lại còn có phần ủ rũ.
Kim Đan của hắn đã tu luyện đến nhị chuyển, đan điền hóa thành Chu Lăng cung.
Cái gọi là: Trong Chu Lăng cung luyện Kim Đan, Tiên Thiên lô đỉnh liên miên chuyển.
Trong đan điền của hắn, biển lửa biến hóa, hình thành nên lò luyện đan hình bánh xe, Kim Đan nằm ở trung tâm bánh xe, xung quanh có khí huyết như ngọn lửa không ngừng chảy vào Kim Đan, Kim Đan đỏ rực như chu sa, vô cùng đẹp mắt.
Hắn từ Kim Đan nhất chuyển đến Kim Đan nhị chuyển, trước sau chỉ mất một tháng, cực kỳ nhanh chóng.
Tốc độ này, đã có thể sánh ngang với tu sĩ có Thần Thai đỉnh cấp.
Nhưng gia gia từng nói với hắn, tu vi càng cao, mỗi ngày ăn thuốc cũng phải tăng lên, dược liệu dùng để tắm thuốc cũng phải tăng gấp đôi.
Đương nhiên, tiền tiêu cũng phải tăng gấp đôi.
Trần Thực thở dài, tà ma ít đi, mẹ nuôi nhiều hơn, làm ăn ế ẩm.
Hiện tại, hắn thường xuyên phải vào huyện thành mua thuốc, mỗi ngày tốn mười hai lượng bạc, mười ngày là một trăm lượng.
“Một năm nữa, ta sẽ trở thành kẻ nghèo rớt mùng tơi như Thiên Thanh, không cưới nổi Tiểu Kim mất.”
Mấy ngày nay tiêu nhiều hơn kiếm, khiến hắn không khỏi buồn phiền, “Tiểu Kim cũng nghèo, hai vợ chồng cùng nghèo, lấy gì nuôi con? Đúng rồi, con của ta và Tiểu Kim nên đặt tên là gì nhỉ? Hay là để con của chúng ta bái Thiên Thanh làm cha nuôi?”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo