Người dịch: PrimeK Tohabong

Tình cảnh hai nhà Ngụy Hàn đích xác có chút xấu, nhưng cảnh ngộ Chu vương thất càng thêm xấu, dứt khoát trực tiếp bỏ đi ý nghĩ mở miệng sư tử hống với bọn họ.

Lúc đó Triệu thị đề xuất đặt mộ ở biên giới Càn Lê, chính là vì đem Càn Quốc và Ngụy Hàn đồng thời lôi kéo qua, nếu không liên minh họ Cơ nhất tề mở miệng phản đối, Triệu Kỵ cho dù đứng ở điểm cao về đạo đức, cũng không có khả năng cướp đi mộ bàn đi.

Có thể nói, Ngụy Hàn hiện tại chính là người có quyền lên tiếng cao nhất trong liên minh họ Cơ, nếu như liên minh họ Cơ thực tế tồn tại.

Mặc kệ Chu vương thất muốn đưa ra điều kiện gì, đều phải xem sắc mặt hai nhà Ngụy Hàn.

Tuy nhiên.

Phản ứng của Nam Cung Yến lại nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng điều động chân khí, trực tiếp từ trong phòng sách trên lấy ra giấy mực, nhẹ nhàng vung vẩy, liền có điểm điểm mực bay về phía trang giấy.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, liền có chữ nhỏ dày đặc tinh tế xuất hiện trên trang giấy.

Nàng nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, hai tờ giấy liền bay tới, đều tự rơi ở trước mặt hai người.

Á!

Ngụy Hoàn: “.....”.

Hàn Giả: “.....”.

Điều kiện cũng không có nói.

Liền trực tiếp cho chúng ta?

Hành động của Nam Cung Yến, thật sự khiến hai người đều kinh hãi.

Bọn họ liếc nhau một cái, liền nhanh chóng nhìn về phía trang giấy, cảm giác không giống như là giả, hơn nữa đặc biệt tỉ mỉ.

Chỉ có điều…..”.

Ngụy Hoàn thần sắc đã hòa hoãn rất nhiều: “Nam Cung thế chất nguyện đem cách này cho chúng ta, chắc hẳn cũng là vì trùng kiến liên minh họ Cơ. Bất quá trên tờ giấy này, vừa có cách khôi phục huyết mạch họ Cơ, cũng có cách khôi phục huyết mạch thị tộc đơn nhất, sẽ không sợ chúng ta…”

Nam Cung Yến khoát tay áo: “Hai vị thế bá ta không giấu diếm, ta thuở nhỏ đối với chính trị cũng không có hứng thú, hiện tại cũng dốt đặc cán mai đối với chính trị. Lần này tới đây, cũng chỉ là thay trưởng bối trong nhà truyền lời mà thôi. Thành ý đã đến, ta chỉ thuật lại, về phần nghĩ như thế nào, là chuyện của hai vị thế bá”.

Lúc nàng nói chuyện, rốt cuộc mang theo một tia cảm xúc không kiên nhẫn.

Có lẽ là thật sự không có hứng thú với chính trị.

Hàn Giả làm ra thủ thế mời: “Nam Cung thế chất cứ nói không sao!

Nam Cung Yến nhẹ gật đầu: “Trưởng bối trong nhà nói, với thế cục Lê quốc hiện giờ, việc phân gia của Triệu Ngụy Hàn là chuyện sớm muộn. Chỉ có điều với thế cục hôm nay, thế cục các quốc gia lại chia cắt, muốn phân gia đều cần Chu vương thất công khai gật đầu, bằng không sẽ vô duyên vô cớ lưu lại nhược điểm, cho các quốc gia lý do công kích.

Nói cách khác, mấu chốt của sự tình là Chu vương thất gật đầu, nhưng hết lần này tới lần khác Chu vương thất đã sớm không nhúng tay vào nội chính các quốc gia, nếu như tìm không thấy lý do thích hợp, liền mạnh mẽ ra tay, cũng sẽ gặp cắn trả.

Cho nên, mấu chốt của sự tình, là Chu vương thất gật đầu như thế nào.

Hoặc, với một lý do thích hợp.

Hoặc là, có đủ thực lực.

Hai vị thế bá cảm thấy có đúng không?

Đúng vậy!

Ngụy Hoàn và Hàn Giả đồng loạt gật đầu.

Dù sao Nam Cung Yến cũng không hiểu chính trị.

Chu vương thất bên kia phái Nam Cung Yến tới, chính là dự định thẳng thắn.

Quanh co lòng vòng với nàng ta cũng vô dụng, bởi vì người ta căn bản không hiểu chính trị.

Huống hồ người ta trực tiếp đem cách khôi phục huyết mạch lấy ra.

Lại làm những thứ dư thừa kia sẽ không có ý nghĩa.

Nam Cung Yến gật đầu, vẻ mặt không buồn không vui, dù sao nàng chỉ là một cỗ máy vô tình thuật lại: “Lý do thích hợp tạm thời không nghĩ tới, trừ phi Triệu thị làm một chuyện khiến trời giận người oán.

Về phần thực lực, chính là liên minh họ Cơ, chỉ cần thành công trên bia Mục Dã, liên minh họ Cơ là có thể thành lập, đến lúc đó Chu vương thất cho dù nhúng tay vào nội chính Lê quốc, cũng không ai dám nói gì!”

Những lời này đương nhiên có lý, liên minh họ Cơ nếu là thật thành lập, quốc lực liền có thể trong nháy mắt nghiền ép Sở Tề đại quốc, chỉ còn Triệu thị Lê quốc thì càng không cần phải nói.

Nhưng nếu chỉ nói không thì cũng chả ích gì

Hàn Giả nói thẳng: “Nam Cung thế chất nói thẳng đi, chỉ dựa vào những lời này, còn không cách nào thuyết phục chúng ta.

Nam Cung Yến gật đầu: “Hôm nay thiên hạ còn yên ổn, chuyện lớn nhất chính là Lê quốc biến pháp, chỉ cần Vùng đất mới xây xong, liền tất nhiên sẽ hút máu Ngụy Hàn, bất quá vấn đề chỉ là hút nhanh chậm. Cho nên nói, càng sớm phân gia, đối với Ngụy Hàn lại càng là chuyện tốt.

Và điều quan trọng nhất.

Lê quốc là đại quốc phương bắc, đồng thời đối mặt với ba đại quốc Càn Sở Tề đều không hề sợ hãi.

Nhưng sau khi ba nhà phân Lê thì sao?

Triệu thị hùng cứ phương bắc, có Vùng đất mới hoàn toàn cách xa Sở Tề, chỉ cần phòng ngự Địch quốc nguyên khí đại thương, liền có thể an tâm phát triển quốc lực.

Còn Ngụy Hàn thì sao?

Chỉ cần lập quốc, chính là ở vào đất tứ chiến, cho dù muốn hướng phương hướng nào khuếch trương, đều là chuyện cực kỳ khó khăn.

Chỉ có liên minh họ Cơ chính thức thành lập, mới có thể giải quyết vấn đề này một lần vĩnh viễn.

Nghe được lời này của Nam Cung Yến.

Sau lưng Ngụy Hàn hai người toát mồ hôi lạnh.

Đúng vậy!

Đây đích xác là một vấn đề rất nghiêm trọng.

Lúc trước bọn họ đã nghĩ tới, nhưng bát tự lập quốc còn chưa dứt, lo lắng vấn đề này thật sự quá sớm.

Nhưng nếu thật sự lập quốc, vấn đề này nhất định sẽ bóp chặt cổ họng hai nước Ngụy Hàn.

0.50367 sec| 2408.281 kb