Người dịch: PrimeK Tohabong
Lần trước Doanh Vô Kỵ ra tiền tuyến đã phát hiện, nhiều năm gần đây phía Bắc mưa thuận gió hòa cỏ nước tươi tốt, đất đai phì nhiêu không ít, nếu không Địch quốc cũng sẽ không bành trướng đến mức liên hợp với Khuyển Nhung và Viêm quốc giáp công Càn quốc.
Vùng đất mới bây giờ thích hợp để trồng lương thực.
Nếu thật sự có thể xây dựng thành trì lên, hơn nữa củng cố khí hậu, chắc chắn thu được thuế lớn
Tuy nói Vùng đất mới là chế độ quận huyện, nhưng cũng không thể một chút chỗ tốt cũng không cho tôn thất, dời một bộ phận dân chúng Đất Triệu đi qua là cần thiết, sắp xếp nhiều một chút quan lại tôn thất cũng là thao tác thông thường, đây chính tôn thất cũng muốn chia sẻ chút thịt béo”.
Nhưng không ngờ Triệu Dĩnh lại tham lam như vậy, lại muốn nuốt hết thịt.
Nếu Vùng đất mới thật sự bị bách tính đất Triệu chiếm hết, uy hiếp sựu thống trị của Triệu Kỵ thì cũng có chút thái quá, nhưng sức ảnh hưởng của tôn thất nhất định sẽ tăng nhiều nhất
Ước nguyện ban đầu khi đánh hạ Vùng đất mới chính là tiêu trừ sự trói buộc của các đại gia tộc đối với vương quyền, Triệu Kỵ làm sao có thể cho phép loại chuyện này phát sinh?
Hơn nữa dân chúng tại cố thổ Triệu thị bị giảm sút, nhất định sẽ làm cho lực khống chế của vương thất cùng tôn thất đối với cố thổ giảm xuống.
Vương thất làm chiếc bánh ngọt, Triệu Dĩnh muốn ăn một miếng.
Vì ăn khối bánh ngọt này, lợi ích tổng thể của tôn thất vương thất đều không quan tâm.
Tên Triệu Dĩnh này!
Cũng thật đáng chết !
Doanh Vô Kỵ không cảm thấy mình là một người ham giết, nhưng vẫn bị Triệu Dĩnh làm cho tức giận không nhẹ.
Triệu Kỵ híp híp mắt: “Nếu đổi lại là ngươi, ngươi có giết hay không?
Giết! Phải giết!
Doanh Vô Kỵ chửi tục một cái: “Mẹ nó! Loại lão già này, quả thực chính là u ác tính Triệu thị! Lần trước Mộ bàn còn miễn cưỡng tính bảo vệ lợi ích tôn thất, lần này dứt khoát không cần mặt mũi”.
Triệu Kỵ lại hỏi: “Giết như thế nào?
Doanh Vô Kỵ nhếch miệng: “Cái này…..”.
Triệu Dĩnh ở trong tôn thất uy vọng rất cao, nếu không lần trước cũng không thể là hai đứa con trai bị phạt thay.
Muốn giết hắn, thật sự có chút khó khăn.
Triệu Kỵ lắc đầu, trực tiếp bỏ qua chuyện này, hỏi một vấn đề khác: “Theo tính toán của ngươi, muốn dùng thổ địa Vùng đất mới, cần bao nhiêu hộ dân chúng?”
Doanh Vô Kỵ suy nghĩ một lát, hồi đáp: “Nếu không có nông cụ kiểu mới, chỉ tính hộ canh tác, ít nhất phải 300 nghìn hộ!”
“300 nghìn hộ!”
Trung bình mỗi hộ bảy người, chính là 2,1 triệu người.
Triệu Kỵ cau mày, con số này so với tính toán của ông ta không kém nhiều lắm.
Nhưng bây giờ, dân chúng hai miền Ngụy Hàn, đối với lệnh dân tỷ như không nghe thấy, đừng nói 300 nghìn hộ, hiện tại ngay cả 300 hộ cũng không có!
Ánh mắt hắn sáng quắc nhìn chằm chằm Doanh Vô Kỵ: “Nếu là có nông cụ kiểu mới thì sao?”
Từ lúc chuẩn bị biến pháp bắt đầu, Doanh Vô Kỵ liền cùng Công hội Mặc giả một mực đang nghiên cứu nông cụ kiểu mới.
Chỉ có điều Triệu Kỵ vẫn không đặc biệt chú ý.
Bởi vì ở trong mắt của ông ta, thiết chế nông cụ chỉ cần có thể phổ cập, cũng đã có thể nâng cao sức sản xuất trên diện rộng rồi, con số 300 nghìn hộ chính là căn cứ trước khi thiết kế ra nông cụ.
Nhưng hiện tại, hiệu quả của lệnh di dân mới thật sự là không lạc quan.
Triệu Dĩnh lại đột nhiên lại giống như con thiêu thân.
Ông ta hiện tại khẩn cấp muốn tìm hiểu rõ ràng hiệu quả thực sự của nông cụ mới.
Doanh Vô Kỵ mấp máy miệng, hai bàn tay mở ra: “Nếu là có nông cụ mới, 100 nghìn hộ là đủ rồi!”
Cái gì!
Triệu Kỵ cả kinh hai mắt tỏa sáng: “Lời này là thật?”
Một người cày ruộng bằng ba người, cái này cũng quá khoa trương ?
Doanh Vô Kỵ cười nói: “100 nghìn hộ vẫn là có chút bảo hộ, nếu dân chúng dời đi dân số già hóa không có nghiêm trọng như vậy, 80 nghìn hộ là đủ rồi!”
‘Phù….”.
Triệu Kỵ hít sâu một hơi khí lạnh, nếu không là con rể mình làm việc từ trước đến nay ổn thỏa, hắn hiện tại thậm chí đã cân nhắc có nên phán hắn tội khi quân hay không.
Vùng đất mới rộng lớn như vậy, tự nhiên tuyên bố 100 nghìn hộ là có thể đủ khai hoang?
Doanh Vô Kỵ nhếch miệng: “Bất quá con vẫn là đề nghị vẫn là nhiều người một chút, có chính sách tại Vùng đất mới, rất có thể sẽ xuất hiện một nhóm nhân tài tu luyện, trở thành nguồn binh lực, nếu như trưng dụng họ từ trong nhóm nhân khẩu làm nông nghiệp, áp lực canh tác vẫn là có chút lớn.”
Triệu Kỵ lườm hắn một cái.
Tiểu tử này sẽ nói nhảm.
Nếu như có thể điều động nhân khẩu nhiều như vậy, dưới điều kiện bảo đảm cố thổ Triệu thị ổn định, Triệu Kỵ hận không thể đem tất cả mọi người chuyển đến Vùng đất mới.
Nhưng vấn đề là tình huống hiện tại, có thể gom góp đủ nhân khẩu canh tác đã tương đối không dễ dàng.
Bạn khuyên nên nhiều hơn một chút.
Lời khuyên của bạn có ích không?
Bất quá con số “100 nghìn hộ” này, quả thực làm cho Triệu Kỵ thở phào nhẹ nhõm.
Đợi đến khi Triệu Ninh trở về, ông ta liền dự định dùng phương thức bạo lực xé mở lỗ hổng giữa hai nhà Ngụy Hàn, mặc dù có chút khiêu chiến ranh giới cuối cùng của hai nhà Ngụy Hàn, nhưng không khiêu chiến một chút e là không đạt được mục đích.
300 nghìn hộ cùng 100 nghìn hộ thì gặp phải áp lực căn bản cũng không phải cùng một cấp bậc!
Chỉ bất quá hiện tại xem ra.
Trước khi bạo lực xé rách lỗ hổng, chỉ sợ còn có một việc phải làm.
Đó chính là phế bỏ động tác nhỏ của lão thất phu Triệu Dĩnh.
Tuy nói Triệu Kỵ có chút khinh thường thái độ làm người của Triệu Dĩnh, nhưng không thể phủ nhận lão thất phu này đầu óc không ngu xuẩn, lần trước là tính toán chuẩn biến pháp sắp tới, mình sẽ không quá làm khó hắn, cho nên mới ở trên mộ bàn làm những chuyện tổn hại lợi ích của Vương thất.
Lần này không thể nghi ngờ là chạm đến điểm mấu chốt.
Nhưng lão thất phu này khẳng định có hậu thủ, hơn nữa hậu thủ này có thể sẽ tương đối bỉ ổi.
Đại triều hội ngày mai, chỉ sợ tránh không được một hồi đại chiến.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo