Người dịch: PrimeK Tohabong

Sau khi Hàn Giả nói ra, trong đại sảnh có một loại cảm xúc gọi là khủng hoảng lặng lẽ lan tràn ra.

Nếu vương thất bị cắn trả không nghiêm trọng.

Vậy lệnh di dân này nên tiếp như thế nào?

Vẻ mặt Hàn Du cũng có chút ngưng trọng: “Đại ca, huynh thấy thế nào?

Nếu vương thất thật sự có thể dễ dàng xuất ra số tiền này như thế, cũng sẽ không kéo dài tới bây giờ. bọn họ ở tiền tuyến đánh trận đòi tiền, tạm thời xây nơi trú ẩn dung nạp dân lưu lạc cũng đòi tiền, còn có lập tức xây dựng Học cung Đại Lê…..”

Và! Đừng quên! Việc buôn bán ngọc xà, nhưng là hai nhà Càn Lê cùng làm, hơn nữa mở ở biên giới Càn Lê, lần này Càn Quốc binh diễn ra sức như thế, lấy được định mức không có khả năng thấp hơn 50%.

Huống chi ngọc xà cũng phải phí tổn, vụ làm ăn này cho dù kiếm tiền, rơi vào trong tay vương thất lại có thể có bao nhiêu?

Lệnh di dân lần này đích xác khó giải quyết.

Nhưng chỉ cần chúng ta có thể ngăn cản, để cho vùng đất mới không có dân đến đó, Triệu thị muốn kiến thiết đất mới, cũng chỉ có thể tự mình xuất nhân thủ.

Đến lúc đó.

Tài nguyên tu luyện mà Lệnh di dân hứa hẹn, chính là một tờ giấy trắng!

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, nhao nhao theo bản năng gật đầu.

Đúng vậy.

Khoản chi tiêu này thật sự quá lớn.

Vương thất cho dù tay cầm kinh doanh ngọc xà, cũng khó tránh khỏi giật gấu vá vai.

Kéo!

Một chữ đủ để đối phó với tất cả thủ đoạn của Triệu Kỵ.

Chỉ là…..”.

Hàn Du nhịn không được hỏi: “Chúng ta cần kéo dài bao lâu?”

Mọi người nhao nhao phụ họa.

Bởi vì kéo dài cũng cần chi phí.

Hiện tại tinh nhuệ Triệu thị đều ở tiền tuyến Bắc chinh, bọn họ đối mặt áp lực còn không tính là lớn, đợi đến quân đội Triệu thị đại thắng trở về, đối mặt áp lực có thể là lớn.

Hàn Giả suy nghĩ một lát: “Nửa năm là đủ rồi! Địch quốc chỉ là tổn thương nguyên khí, không phải diệt quốc, chỉ cần khôi phục nguyên khí, nhất định sẽ muốn thu phục cố thổ. Đất mới nếu là không có nhân khẩu bổ sung, hết thảy đều là bọt nước, chỉ cần chúng ta câu giờ không thả người, Triệu thị sẽ đem bách tính thổ địa dời qua đó, bọn họ có kéo cũng không nổi!”

Hắn xoay người nhìn về phía hình ảnh của ngươi Đại trưởng lão trong truyền tấn phù: “Đại trưởng lão, bóc hết Lệnh di dân bản mới, không được để một tờ nào truyền ra ngoài!”

Đại trưởng lão sợ hãi cả kinh: “Đây là ngang nhiên đối nghịch với vương thất!”

Hôm nay Đất Hàn ngày đêm gặp phải uy hiếp đến từ Sở quốc, đối mặt cường địch, tự nhiên không thể lơ là. Quân đội cần người, phòng thủ cần người, hậu cần cần người, không có nhân thủ phát lệnh di dân chẳng phải rất quá đáng sao?”

Huống chi sắp sang năm mới, quan lại địa phương cũng là người, cũng muốn về nhà đoàn tụ với người nhà!

Người đất Hàn đối với triều đình trung thành và tận tâm, nhưng nhân thủ không đủ, cho dù trung thành hơn nữa cũng không làm nên chuyện gì!

Theo lời ta, yên tâm đối phó!

Trước khi chiến sự phương bắc đánh xong, mặc cho triều đình thúc giục như thế nào, chúng ta cứ bất động.

Cho dù đánh xong sớm, trước 15 tháng giêng, cũng không được có động tác gì!

Đại trưởng lão do dự một chút, nặng nề gật đầu: “Vâng!”

Ông cứ việc in lệnh di dân

Một tờ cũng không được lọt ra ngoài thì có lợi ích gì?

Hàn Giả tiếp tục nói: “Từ hôm nay trở đi mở kho ngũ cốc, bán hạt ngũ cốc chất lượng tốt với giá thấp, không để lại một hạt nào. Đồng thời ban hành chính, sang năm thu hoạch công điền, một nửa thuộc về nhà trồng trọt.”

Nghe được những lời này, trong lòng mọi người đều hung hăng thắt lại.

Hiện giờ ruộng đất vẫn là thuộc dòng chính của Hàn Giả, công điền thu một nửa, tương đương với chặt gần một nửa thu nhập của Hàn gia.

Bất quá chỉ có một năm, ngược lại còn có thể tiếp nhận.

Hàn gia tuy rằng cũng sẽ thua thiệt không ít, nhưng còn lâu mới thương gân động cốt được.

Ngược lại Triệu thị bên kia kéo không nổi.

Đối với yêu cầu của Hàn Giả, bọn họ không có dị nghị.

Hàn Giả hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Mặt khác phân bổ cho người đọc sách các nơi, tuyên truyền vùng đất mới chính là cố thổ Địch quốc, khắp nơi đều khí tức mọi dợ, tà ma hoành hành, ngũ cốc không sinh trưởng được.

Nếu là di chuyển qua, thai nhi sinh ra cũng dễ dàng tà quấy nhập thể, tập tính mọi dợ đầy người, giết cha giết mẹ đều là chuyện thường.

Vương thất sở dĩ hạ lệnh di dân, chính là dự định dùng nhóm dân chúng này, hút sạch khí tức mọi dợ, như vậy mấy chục năm sau mới có thể hoàn toàn đưa vào bản đồ Trung Nguyên.

Vâng!

Đại trưởng lão nghe xong gật đầu.

Những bách tính kia không biết lấy một chữ thích nhất tin những lời đồn đãi tin vỉa hè này.

Mấy hành động này vừa truyền xuống dưới, những bách tính kia cho dùthèm tài nguyên tu luyện, muốn mạnh mẽ xoay người, cũng phải suy nghĩ một chút đi?

Không thể không nói.

Gia chủ Hàn Giả này, thật đúng là có chút tàn nhẫn.

Mọi người trong đại sảnh cũng nhao nhao tán thưởng nói: “Gia chủ anh minh!”

Trong khoảng thời gian này tất cả mọi người Hàn gia tinh thần căng thẳng, hiện tại thăm dò tình hình Triệu Kỵ, cũng đích xác hẳn là nghỉ ngơi vài ngày.

Dù sao hiện tại tình huống tại Đất Hàn cực kỳ lý tưởng, từ khi lệnh di dân đợt đầu bị áp chế, dân chúng Đất Hàn đều ngoan ngoãn, cơ bản không có ý niệm rời đi.

Việc ngoan ngoãn này, thậm chí khiến bọn hắn hoảng hốt qua một đoạn thời gian, cảm thấy có phải hay không có một tổ chức cố ý khuyến khích bọn chúng án binh bất động.

Nếu không phải sau khi điều tra chặt chẽ, không có phát hiện nửa phần dấu vết của tổ chức thần bí, con tim này của bọn họ thật đúng là chưa chắc dám buông xuống.

Xem ra, những thứ này đều là công lao của Hàn gia lúc trước.

Hành động lần này của Hàn Giả, coi như là kéo dài một loạt hành động trước đó, hẳn là sẽ có hiệu quả.

Đợt sóng này vẫn ổn định!

0.48364 sec| 2416.414 kb