Sự thật là như vậy, Giang Hà Vương và Vĩnh Niên Vương đã bặt vô âm tính được hơn một tháng, Giang Hà Vương chính là người đã phát động cuộc tấn công.
Vĩnh Niên Vương ở vào thời khắc mấu chốt cũng đã ra nghênh chiến.
Cuối cùng, không biết Giang Hà Vương đã sử dụng cái gì, ngay cả khi không có Cơ quan cự thú, trong thời gian ngắn hắn ta vẫn có thể đối kháng với Đại Tông Sư Vĩnh Niên Vương, hơn nữa hắn ta còn lợi dụng thuộc hạ của mình là những võ giả để tạo thành trận pháp cao cấp nhất trong quân đội Đại Chu, Kim Long Tỏa Thiên Trận.
Trận pháp này bao gồm năm vị tông sư, bốn mươi chín võ giả cấp chín, Tám mươi mốt võ giả dưới cấp chín trên cấp ba và chín trăm chín mươi chín võ giả cấp ba trở xuống cùng nhau hợp thành.
Hơn một ngàn vị võ giả, đặc biệt còn rất nhiều võ giả cấp cao, đã làm cho Giang Hà Vương xuất hết bài tủ của mình, tất nhiên, sức mạnh của Kim Long Tỏa Thiên Trận cũng rất mạnh, có thể trong thời gian ngắn sánh ngang với các cường giả đại tông sư.
Vĩnh Niên Vương không có cách nào đối phó với hắn ta, muốn rơi vào thế suy sụp bất cứ lúc nào, chỉ cần đội hình Kim Long Tỏa Thiên Trận giải quyết xong những võ giả khác bên này của Vĩnh Niên Vương, lập tức có thể giúp Giang Hà Vương chống lại Vĩnh Niên Vương, Giang Hà Vương không phải là không thể chiến thắng.
Nhưng vào lúc này, tuyết lớn từ trên trời rơi xuống.
Những võ giả tạo thành Kim Long Tỏa Thiên Trận lập tức nhận một đòn tàn khốc, 999 võ giả dưới cấp ba bị chết bất đắc kỳ tử, những võ giả khác cũng bị ảnh hưởng theo những cách khác nhau.
Kim Long Tỏa Thiên Trận sụp đổ, sau đó, lá bài tủ còn chưa lật của Giang Hà Vương cũng đến lúc rồi.
Giang Hà Vương thất bại thảm hại!
Đối với Vĩnh Niên Vương, giờ đây Thục Châu đã nằm trong tầm tay hắn ta.
Vương Thăng biết được tin tức đã là một tuần sau rồi, tin tức là do võ giả ra ngoài xử lý sự tình mang về.
Chuyện này đã lan rộng ra khắp Thục Châu.
Ở trước lúc chiến bại Giang Hà Vương đã hét to: “Đó không phải là lỗi của chiến tranh”
Đồng thời trách cứ Vĩnh Niên Vương tàn nhẫn vô tình, không màng đến sự sống chết của người dân Thục Châu.
Không chỉ như vậy, Vương Thăng còn biết được một tin tức khác.
Tôn gia ở thôn Lâm Giang kể từ khi chiến tranh bùng nổ đã núp ở trong nhà, về cơ bản là không ra ngoài một lúc nào.
Nhưng lần này, các võ giả của Tôn gia gần như bị xóa sổ.
Họ không phải là loại gia đình cực kỳ quyền lực, cả một nhà võ giả chỉ còn lại một tổ tiên đang ở trong tình trạng tốt hơn một chút.
“Vương Thăng, ngươi có nghĩ rằng đây là một hình thức trả thù khác không??”
Lúc Lý Vĩnh Phong nói về chuyện này, vẻ mặt hắn ta rất kỳ lạ.
Nghiêm túc mà nói, trên ý nghĩa Tôn gia và Vương Thăng là kẻ thù, vốn dĩ Vương Thăng còn đang nghĩ làm cách nào để dạy cho Tôn gia một bài học.
Bây giờ thì tốt rồi, Tôn gia gần như bị xóa sổ.
“Ta cũng quên mất vụ này!”
Bản thân Vương Thăng cũng quên rằng bệnh dịch võ giả cũng sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến Tôn gia.
“Vận mệnh đúng là một điều kỳ diệu.”
Bệnh dịch võ giả ban đầu còn uy hiếp hắn, thế mà lại “trả thù” cho chính mình.
Sắc mặt của hắn cũng không tốn hơn Lý Vĩnh Phong bao nhiêu.
“Bang Thanh Giao cũng tổn thất nặng nề, nghe nói bọn hắn trực tiếp thu nhỏ thế lực, nhưng hiện tại có lẽ rất nhiều người đều hận Vĩnh Niên Vương đến chết, thật sự quá tàn khốc!”
Lý Vĩnh Phong nghĩ mà sợ.
Hắn ta nghe nói có rất nhiều người dân cũng đã chết trong trận tuyết lớn này.
Nếu không có Từ Khúc và Vương Thăng, thôn của họ không biết sẽ như thế nào nữa.
Cũng bởi vì Vĩnh Niên Vương tấn công, bọn họ không thể không đi khỏi thôn cũ, trong lòng Lý Vĩnh Phong không tự chủ được mà cảm thấy chán ghét Vĩnh Niên Vương, đây cũng là suy nghĩ của đại đa số người dân Thục Châu.
“Vĩnh Phong ca gần đây hãy xem chừng khu vực xung quanh thôn Thanh Sơn.”
Vĩnh Niên Vương đại thắng, Thục Châu sắp trải qua đại loạn!
“Ta hiểu. Chúng ta luôn cử người tuần tra những con đường quan trọng đó.”
Hai người trò chuyện một lúc thì Lý Vĩnh Phong rời đi.
Vương Thăng tiếp tục tập trung vào các kỹ năng của chính mình.
Lúc ở Can, hắn cũng đang nghĩ về Vĩnh Niên Vương và Giang Hà Vương.
Giang Hà Vương không phải cố ý sao?
Giang Hà Vương thực sự là loại người thua cuộc sẽ chửi rủa đối thủ của mình lòng dạ độc ác như vậy ư?
Nếu là như vậy, hắn ta sẽ kích nổ Cơ quan cự thú, gây ra nhiều thiệt hại hơn và tàn nhẫn hơn.
Hắn ta biết lên án Vĩnh Niên Vương sao dám làm chuyện như vậy, chẳng lẽ yêu Giang Hà Vương là người có tiêu chuẩn kép sao?
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo