Trình Nguyên Hoa cũng không để ý: “Không phải đã có hơn một nghìn người hâm mộ rồi sao?”

Đây cũng là thành quả của buổi phát sóng trực tiếp quảng cáo của Đoạn Giai và quảng cáo của Lưu Toàn Phúc trên Weibo. Lần này cũng là do hắn đã mời ba người đến để tự mình nếm thử hương vị của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, kết quả đương nhiên là ăn một lần nhớ mãi không quên.

Nhiều người tuy ở xa nhưng cũng đã lần lượt đến thử, cho nên hôm nay quán ăn mới có nhiều người hơn như vậy.

Nhưng cũng không có nhiều người chú ý đến cửa hàng trực tuyến này.

Thời gian vừa điểm 9:00, trứng luộc nước trà bắt đầu được mở bán.

Có thể mua tối đa 20 cái, phí vận chuyển tự chi trả, giá cả cũng không tính là đắt một cái ba tệ rưỡi, nhưng nếu muốn mua một ít để nếm thử thì phải trả tám tệ tiền vận chuyển, nhiều người vẫn còn có chút chần chừ.

Nhưng những người đã xem buổi phát sóng trực tiếp và theo dõi Weibo của Lưu Toàn Phúc đều thực sự tò mò về quán ăn này.

Mua ba hoặc năm cái, cộng thêm phí vận chuyển, thì chỉ có 20 tệ, mọi người vẫn có thể mua được.

Lưu Toàn Phúc tổng cộng để số lượng một ngàn quả trứng luộc nước trà, hơn 20 phút đã không còn.

“Bán hết rồi?” Ngay cả Trình Nguyên Hoa cũng sửng sốt, có chút kinh ngạc.

Lưu Toàn Phúc: “... Ừ, bán hết rồi.”

Cậu trừng mắt nửa ngày rồi đột ngột bật dậy: “Ahhh!!! Bán hết rồi!!! Tuyệt vời! Kiếm được tiền rồi!”

Cậu là người phụ trách cửa hàng trực tuyến, Trình Nguyên Hoa nói, sẽ chia hoa hồng cho cậu, tích tiểu thành đại, số tiền kiếm được cũng không ít.

Cô cũng không thiếu tiền, chỉ thiếu tài phú để mua công thức, sau khi mở quán ăn này lâu như vậy Trình Nguyên Hoa cũng đã kiếm được không ít tiền.

Cô trợn tròn mắt, cầm tách trà nhấp một ngụm: “Cậu cũng không thiếu tiền, ở đây lại bao ăn bao ở, còn được trả lương, cậu cao hứng cái gì?”

“Chị không hiểu đâu, sự nghiệp thành công chính là bộ mặt của một người đàn ông!” Lưu Toàn Phúc rất có ý tứ, đôi mắt nhỏ híp lại.

Trình Nguyên Hoa: “... Cậu tiếp tục thành công đi, tôi đi xử lý nguyên liệu nấu ăn.”

Cô đặt chén xuống, vào bếp chế biến nguyên liệu cho ngày hôm sau.

Lúc này, Weibo của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đã được “khai trương”.

Lúc đầu, đa số mọi người đều vào Weibo của Lưu Toàn Phúc để gây rối, sau lại có người cho thông tin Weibo của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, đám người liền vào đây.

[Tôi mới đến muộn 20 phút, đã không còn??]

[Số lượng không phải là một ngàn trứng sao? Trứng luộc nước trà đắt như vậy, lại phải trả phí vận chuyển, vậy mà cũng bán hết rồi?!]

[Hahaha, tôi cướp được 5 trứng, hôm sau tôi sẽ phát sóng trực tiếp khi nếm thử!]

[Tôi không cướp được!!! Trăm ngàn lần không nghĩ tới sức chiến đấu của các người lại mạnh như vậy, đêm mai tôi nhất định sẽ phục thù!]

[... Vì một quả trứng luộc nước trà, đáng sao?]

[Đáng! Tôi nhất định phải tự mình nếm thử hương vị trứng luộc nước trà “không uổng phí cuộc đời này”!]

……

Bọn họ nháo như thế nào, Trình Nguyên Hoa cũng không biết, cô vẫn đang ở trong bếp chuẩn bị nguyên liệu cho ngày hôm sau, Lưu Toàn Phúc, Dương Lâm và Từ Tú Uyển đều đang giúp đỡ.

Khách đến càng lúc càng đông, không ngồi được vào bàn cũng nhất định phải đợi đến lượt ăn tiếp theo, nếu nóng lòng có thể đóng gói và mang đi, nếu không vội thì ngồi trong sân và chờ đợi.

Ở nông thôn mát mẻ, máy lạnh trong quán tràn ra sân, còn có cây che nắng, chưa kể mọi người đến tự nguyện ngồi chờ đợi.

Chỉ là những người trong quán ăn càng trở nên bận rộn.

Sáng sớm hôm sau, Trình Nguyên Hoa đăng tin tuyển người.

Cô là muốn để ông bà ngoại cô an tâm dưỡng lão, tuy là làm việc phù hợp sẽ có lợi cho sức khỏe cả thể chất và tinh thần, nhưng nếu để mệt mỏi, đó chính là tội lỗi của cô.

Đúng mười một giờ, có khách đến cửa, bọn họ cứ như vậy bận rộn liên tục tới hai giờ, hai đợt khách hàng mới lần lượt rời đi.

Ba giờ chiều, quán ăn cuối cùng cũng thanh tịnh trở lại.

Trình Nguyên Hoa vừa mới ngồi xuống, ngoài cửa liền vang lên một tiếng động.

Khi cô nhìn lên, thì ra là người quen.

0.28350 sec| 2385.648 kb