Cô nhìn Chân gà hầm trong nồi nói: “Khi tôi làm món này lúc đang luộc chân gà thì cho thêm phối phương bí truyền vào, sau đó chưng với lửa nhỏ, đợi đến khi hầm thì lại dùng phối phương bí truyền tiếp nữa, cho nên mới có hương vị này.”

“Không cần biết là phối phương bí truyền hay không có phối phương bí truyền, ngon là được!” Ông Tần đã sẵn sàng ăn cái thứ hai rồi.

Người sân sau ăn Chân gà sốt hàu hầm đều ăn đến thỏa mãn, người ở sân trước càng kích động hơn, ông cụ Diệp bắt lấy tay Diệp Dư Chiêu không ngừng gật đầu: “Dư Chiêu à, cái này ngon! Lần sau khi mang đồ ăn đến nhớ phải mang cái này nha!”

Diệp Dư Chiêu: “...”

Với hương vị tuyệt vời, món Chân gà sốt hàu hầm đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của mọi người, còn những món khác thì tạm thời vẫn chưa nghĩ ra.

Nhưng đợi đến khi Trình Nguyên Hoa đào mấy con Gà ăn mày từ bên dưới đống lửa ra, tim mấy người này đều lại lập tức thay đổi...

Khó trách bọn họ gặp một món thì yêu một món, sự thật là đồ ăn của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đều quá ngon!

Ông Tần vừa mút ngón tay vừa không ngừng gật đầu: “Khó trách Hồng Thất Công vì Gà ăn mày mà bị Hồng Dung lừa, vì món này mà tôi muốn ở lại Tiệm Mỹ Thực Trình Ký rồi!”

Bà Tôn nhìn chú Nam chế giễu nói: “Hội trưởng, ông sẽ không vì Gà ăn mày mà ở lại Tiệm Mỹ Thực Trình Ký chứ?”

“Đương nhiên không phải!” Chú Nam lời lẽ chính nghĩa nói: “Tôi là vì tất cả các món ngon của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký!”

Bà Tôn: “...”

Kim Bảo Phương chẹp chẹp miệng lật bên trong nồi: “Chân gà cũng hết rồi sao? Tôi vẫn chưa ăn đủ nữa!”

“Tôi cũng chưa ăn đủ, còn muốn ăn nữa!” Ông Tần vừa ợ vừa nói.

Trước giờ cơm ông ta đã ăn một bát Trác tương miến rồi, cũng vì thế mà chỉ Chân gà sốt hàu hầm và nửa con Gà ăn mày có thể làm ông ta no.

Nhưng ăn rồi vẫn muốn ăn tiếp, đây mới là sự tôn trọng dành cho mỹ thực.

Trình Nguyên Hoa ngẩng đầu cười nói: “Phòng bếp có nguyên liệu, muốn ăn gì thì tự mình làm.”

Ông Tần: “...”

Trịnh Uyển ăn xong một cái chân gà cuối cùng trong bát, vừa lau tay vừa nhìn bọn họ mỉm cười.

Bà ta có hơi nóng, bởi vì mang thai nên bà ta mặc vô cùng dày.

Trịnh Uyển vừa chỉnh lại quần áo thì bên cạnh lại đưa qua một bát, bên trong có mấy cái chân gà.

Bà ta ngẩng đầu nhìn qua thì thấy ông Vinh đang mỉm cười nhìn mình.

Trịnh Uyển lắc lắc đầu.

Bằng mắt thường cũng có thể thấy hai mắt ông Vinh tối sầm lại.

Trinh Uyển nhịn không được phồng miệng nói: “Tôi ăn no rồi, ông cũng ăn đi.”

Hai mắt ông Vinh trong nháy mắt lại được thắp sáng, hai mắt nhìn thẳng bà ta, Trịnh Uyển hơi xấu hổ hơi né tránh ánh mắt.

Cuối cùng buổi tối hôm nay vẫn là Mạc Nguyên nấu món hầm đủ loại ở sân trước sân sau, ai nấy cũng đều ăn đến đỡ bụng ra khỏi Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.

Nhưng không có nghi ngờ gì, bầu không khí này, cách thức ăn cơm này, loại mỹ thực này, màn đêm này...

Đều khiến tâm trạng bọn họ trở nên tốt hơn.

Ra khỏi Tiệm Mỹ Thực Trình Ký vẫn có thể nghe được tiếng bọn họ nói chuyện ở phía xa xa---

“Thực sự là rất ngon!”

“Còn không phải sao! Chân gà sốt hàu hầm và Gà ăn mày quả thật là món tôi thích!”

“Ợ--- Thực sự là quá ngon!”

“Món hầm Đông Bắc mà lúc sau cậu Mạc làm cũng rất ngon!”

“Chủ yếu là đúng lúc, đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực lần này vui hơn nhiều so với tôi tham gia của ba năm trước!”

“Này này này! Làm cái gì đó? Khen thì khen, so sánh làm cái gì?”

“Ái chà, đừng có giận mà, mọi người chỉ là người thưởng thức món ăn bình thường, không được thua dễ dàng ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký!”

“.... Thì cũng không ngon bằng Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.”

“Này này này---”

“Không sao, đừng tức giận, đợt đó mọi người không so sánh được, những năm trước đó cũng không so sánh được.”

....

Âm thanh ồn ào đó dần dần bay xa.

Chỗ Tiệm Mỹ Thực Trình Ký không tính là lớn nhưng bọn họ có một miệng ăn, có mỹ thực lại có sự khéo léo làm cho bọn họ trải qua ở đây vô cùng vui vẻ.

1.03716 sec| 2385.492 kb