Nếu cô là học trò của ông ta, hoặc là thằng con trai không nên thân của mình thì ông ta nằm mơ cũng phải cười tỉnh!
Mọi người trên bàn lần lượt nhấc đũa lên, nếm thử món cá quế chiên xù của tiệm Mỹ Thực Trình Ký này Lưu Cẩm Vinh là người đầu tiên vươn đũa ra.
Nếm xong, mọi người hơi câm nín.
Đặc biệt là Lưu Cẩm Vinh, ông ta hơi bị kích động.
Ông ta kích động không phải vì Trình Nguyên Hoa làm món cá quế chiên xù giống ông ta. Suy cho cùng lúc trước để lại quyển bút ký cho cô, ông ta cũng hy vọng cô học hỏi được, chẳng qua bây giờ ông ta bỗng nhiên hoài nghi chính bản thân mình.
Ông ta hành nghề nấu nướng lâu như vậy, nổi tiếng nhất là món cá quế chiên xù này.
Nhưng hiện tại, một con nhóc mới tiếp xúc với món ăn chỉ vỏn vẹn mới mấy tháng, ấy thế mà đã nấu ngon ngang ngửa ông ta...
Không bị đả kích được sao?
Kim Bảo Phương nói: “Có thể nói hương vị món cá quế chiên xù của tiệm Mỹ Thực Trình Ký cực kỳ thơm ngon, không hề kém cạnh so với nhà hàng Lưu Gia. Nhưng điểm đặc biệt của món cá quế chiên xù này nằm ở hương vị độc đáo, kỹ thuật dùng dao rau và khả năng kiểm soát lửa, về điểm này thì còn kém xa Cẩm Vinh.”
Đây là lời an ủi dành cho Lưu Cẩm Vinh, nói với ông ta rằng... bà chủ Trình còn kém ông ta rất nhiều.
Bí kíp gì gì đó thì đành chịu, nhưng quả đúng là kỹ thuật dùng dao và kiểm soát lửa vẫn còn kém rất xa.
Những người khác thấy vậy thì nhao nhao lên chỉ ra món cá quế chiên xù này kém món của Lưu Cẩm Vinh ở chỗ nào.
Lúc này, Lưu Cẩm Vinh ngẩng đầu lên, thâm trầm lên tiếng: “Vấn đề là mấy tháng trước tôi mới đưa quyển bút ký cho bà chủ Trình. Cô ấy chỉ dùng mấy tháng mà đã có thể nấu được món cá quế chiên xù đến trình độ này...”
Mọi người: “...” ???
Ông nói gì cơ???
Mấy tháng á?!
Chẳng trách Lưu Cẩm Vinh bị đả kích nặng nề đến vậy, mẹ nó chuyện này mấy ai chịu nổi?!
Kỹ thuật dùng dao và kiểm soát lửa kém xa so với Lưu Cẩm Vinh, nhưng nếu lấy “mới chỉ học được mấy tháng” làm tiền đề thì đậu má, thiên phú phải cao đến mức nào chứ!
Mọi người thật sự kinh hoảng rồi.
Bấy giờ, Lưu Toàn Phúc mở miệng...
“Thưa ông Lưu, sư phụ con nói còn lâu sư phụ mới nấu được món cá quế chiên xù ngon bằng ông. Sư phụ có thể nấu ngon như vậy chẳng qua là dựa vào bí kíp chế biến. Để cảm ơn ông dạy sư phụ kỹ thuật dùng dao, kiểm soát lửa, sau khi đại hội kết thúc, sư phụ sẽ đưa bí kíp cho ông.”
Lưu Cẩm Vinh: “...”
Lúc học kỹ thuật dùng dao, ai mà chẳng được sư phụ dạy dỗ. Lúc trước ông ta thấy Trình Nguyên Hoa có thiên phú cao nên mới đưa quyển bút ký cho cô, hy vọng dựa vào quyển bút ký này, cô có thể nâng cao kiến thức cơ bản hơn.
Dựa vào một phần quyển bút ký mà trình độ nấu nướng của cô đã đạt đến nhường này, chứng tỏ thiên phú của cô rất cao!
Nhưng bí kíp thì không giống vậy!
Chỉ cần đưa bí kíp cho người khác thì người ta có thể sử dụng!
Có kỹ thuật dùng dao của Lưu Cẩm Vinh, kết hợp với bí kíp của Trình Nguyên Hoa sẽ khiến món cá quế chiên xù của ông ta được nâng lên một tầm cao mới!
Đây đúng là món quà hậu hĩnh nha.
“Ông Lưu, sư phụ con nhắn ông đừng từ chối.” Lưu Toàn Phúc lại nói.
Mở miệng ra là ông Lưu, ông đây là cha con!
Lưu Cẩm Vinh vừa thầm mắng Lưu Toàn Phúc một câu thì đột nhiên bật cười, vẻ mặt cũng tràn đầy niềm vui.
Trình Nguyên Hoa có thiên phú cao là chuyện tốt đấy nhé, cô sớm ngày vượt qua ông ta thì ai có lợi nhất?
Người có lợi nhất là Lưu Toàn Phúc, con trai của ông ta chứ ai!
Đi theo một sư phụ tốt như vậy, đây đúng là chuyện cực tốt.
Lưu Cẩm Vinh cười, sung sướng ăn cá quế chiên xù tiếp. Người khác còn tưởng ông ta có được bí kíp mà vui vẻ như vậy.
Suy cho cùng thì kỹ thuật dùng dao phải có thiên phú mới học được, nhưng bí kíp thì không giống vậy.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo