Tất cả hương vị bên trong trứng trà này đều vô cùng phù hợp, phụ trợ lẫn nhau, bổ sung cho nhau và nếu dựa theo tiêu chuẩn chọn vào thực đơn của Hiệp hội ẩm thực thì món trứng trà này đã đạt tiêu chuẩn.
Lưu Cẩm Vinh nở nụ cười: "Lão già, thế nào? Tự vả mặt mình rồi có phải không? Ông nhìn ông xem, không phải ăn một nửa rồi sao?"
Ông Cốc: "…"
Tay cầm trứng lá trà của ông ta trở nên cứng đờ, lúc này còn muốn tiếp tục ăn hay không thì hiển nhiên nó đã thành một vấn đề. Nếu tiếp tục ăn thì Lưu Cẩm Vinh nhất định sẽ cười vào bản mặt ông ta mất nhưng mà nếu không ăn thì ông ta lại không thể thưởng thức đủ hương vị của trứng trà này......
Ông Cốc rối rắm một hồi lâu thì vẫn là khoát khoát tay đem nửa quả trứng trà còn lại đút vào trong miệng, rồi xoay người qua bên khác không nhìn Lưu Cẩm Vinh đang cười mình mà không biết bản thân như trẻ con ba tuổi đang xấu hổ vì bị chọc.
Mạc Nguyên bên cạnh cũng ăn xong một quả trứng lá trà liền cười nói: "Cách điều chế rất tốt nên hương vị của trứng rất tuyệt nhưng có vấn đề khác là trứng gà không ngon thôi."
Cậu đi đến chỗ rửa tay bên cạnh rửa tay sạch sẽ, rút hai tờ giấy vừa lau tay vừa lui ra phía sau những người khác để chừa chỗ cho người ta thưởng thức.
Các đầu bếp khác cũng đồng ý với quan điểm là trứng trà này ăn ngon, toàn bộ bởi vì nước canh nấu không giống người thường cho nên mới có thể làm cho trứng trà này ăn ngon hơn tất cả trứng trà trên thị trường nhưng có điều là trứng gà này không tốt, người bình thường có lẽ ăn không được còn bọn họ thì vẫn có thể ăn được.
"Trứng trà trong cửa hàng chúng tôi có ba đồng một quả." Lưu Toàn Phúc cười nói coi như đang trả lời cho câu chê của Mạc Nguyên.
Các đầu bếp khác đều rất kinh ngạc.
"Tiện nghi như vậy?!"
Lưu Toàn Phúc tiếp tục mỉm cười: "Đúng vậy, sư phụ tôi nói rằng trứng trà ở đây vĩnh viễn đều là giá này, Tiệm Mỹ Thực Trình Ký mở một ngày thì trứng trà này sẽ được nấu vào ngày đó. Sư phụ còn nói rằng đồ ăn nếu ngon thì nhất định giá cả sẽ đắt lên hoặc là hạn chế nhân số, chính vì thế mà Tiệm Mỹ Thực Trình Ký ngay từ đầu là bán trứng trà, sư phụ không có biện pháp tiếp đãi nhiều khách hàng như vậy nên loại trứng trà này ít nhất có thể dùng giá cả hơi rẻ một chút để có thể cung ứng cho càng nhiều người ăn."
Những người khác hơi sững sờ.
Đúng nha, theo các đầu bếp một đám càng phát ra bản lĩnh, danh khí cũng càng lúc càng lớn, người mộ danh mà đến quá nhiều thì cửa hàng nhà bọn họ lớn hơn nữa, cũng nhất định phải đặt trước, nhất định không phải mỗi vị khách hàng, ăn được đều là bọn họ tự tay làm.
"Các vị đại sư, chúng ta vào bên trong đã." Lưu Toàn Phúc đưa tay mời, vẻ mặt tươi cười mà vẫn cảm thấy run, cho dù nội tâm cậu hoảng sợ không chịu được nhưng trên mặt vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, sư phụ đã nói hôm nay cậu chính là đại biểu cho Tiệm Mỹ Thực Trình Ký !
Lưu Toàn Phúc lần đầu tiên được ủy thác trọng trách nên trong lòng cảm thấy mình vừa phải cẩn trọng vừa kiêu ngạo mà cũng vừa thấp thỏm, tự nhiên rất muốn làm tốt chuyện sư phụ giao phó.
Những người khác lúc này mới lấy lại tinh thần đi theo Lưu Toàn Phúc vào. Hiện tại thì những người có tư cách khác mới có thể tiến vào, trứng trà ước chừng hai nồi lớn nên cũng đủ cho mọi người ăn thoải mái mà không cần sợ không đủ.
Ngô Trung Tuyền xen lẫn trong những người này vừa tiến vào liền lĩnh một quả trứng lá trà lột ăn, ông ta lại ngại không đủ liền cầm thêm một quả khiến không khí bên cạnh nổi lên những tiếng nghị luận.
Trong này có mười người là do Trình Nguyên Hoa hứa hẹn, ở trên mạng rút trúng mười người, còn có chính là người nhà Diệp Dư Chiêu, cùng với các vị đầu bếp mỗi người mang đến hai đến ba người nhà.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo