ỹ Thực Trung Hoa phong phú đa dạng, được thu thập và áp dụng rộng rãi.”
Trình Nguyên Hoa: “Đó là mùi vị, là sự hưởng thụ của khách hàng khi ăn vào miệng. Không phải là thứ mà bất kỳ quán nào cũng có thể dựa vào cách quảng cáo và mánh lới để đoạt lấy, đó là một đầu bếp đứng trên chiến trường ở phòng bếp, mười năm, hai mươi năm, mấy chục năm để luyện tập ra.”
Phùng Bình Nam: “Nhà hàng Đỉnh Ngư muốn chiếm đoạt thị trường này, dựa vào thực lực và mỹ vị, đó chính là thử thách mà các mỹ thực khác phải đối mặt. Nếu như dựa vào thủ đoạn và tiếp thị thậm chí là dựa vào bảng hiệu và danh tiếng giả dối....”
Trình Nguyên Hoa: “Vậy thì ông ta không xứng.”
Phùng Bình Nam: “Đừng nói người khác, mà ngay cả mấy đầu bếp nổi tiếng này sẽ không đồng ý.”
Trình Nguyên Hoa: “Tôi là một đầu bếp, có người dùng mỹ thực đến cạnh tranh với tôi thì mới kích động đến ý chí chiến đấu của tôi, còn có người dùng thủ đoạn và tiếp thị đến cạnh tranh với tôi, vậy thì sẽ kích động đến sự căm giận của tôi.”
Phùng Bình Nam: “Tức giận, bọn họ đều đã nổi giận rồi, rất nhiều người trong mọi người đều đã Mà ông cụ Triệu là đầu bếp chính cho tiệc chiêu đãi do chính phủ tổ chức trong những năm gần đây.
Bản thân ông ấy đại điện cho quyền uy.
Toàn thân Hướng Lượng run rẩy, đôi mắt nhìn chằm chằm Phùng Bình Nam, môi động đậy mang theo sự run rẩy và sợ hãi, nửa ngày trời ông ta mới nặn ra được mấy chữ ---
“Tại sao?”
Tại sao mấy người này đều đứng ra phản đối?!
Rốt cuộc thì Phùng Bình Nam và Tiệm Mỹ Thực Trình Ký làm sao làm được vậy?!
Mấy người khác của Hiệp hội Mỹ Thực cũng đều nhìn ông ta, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc và nghi hoặc.
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
“Trời ạ! Bác cả tôi, nhà hàng nổi tiếng, thậm chí còn có ông cụ Triệu đều đã chia sẻ rồi!” Giọng nói Lưu Toàn Bội ngạc nhiên như thể đã nhìn thấy chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi.
Bỗng nhiên Sư Huyền nhìn về phía Trình Nguyên Hoa: “Đây chính là giải quyết tận gốc mà cô nói sao?”
Tất cả nhà hàng nổi tiếng đều bài xích nhà hàng Đỉnh Ngư, nhà hàng Đỉnh Ngư mà tổ chức thì tất cả bọn họ đều sẽ không đi!
Đây không phải chính là giải quyết tận gốc sao?!
Thế là xong hết rồi!
Cho dù Hiệp hội Mỹ Thực không phải Phùng Bình Nam làm chủ thì trong tình hình này cũng tuyệt đối không thể cho nhà hàng Đỉnh Ngư tổ chức đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực này được!
“Đúng vậy.” Trình Nguyên Hoa lộ ra nụ cười: “Là tôi thương lượng với anh Lưu, bọn họ cũng nhận được thông tin anh Lưu gửi.”
“Sao cô biết bọn họ sẽ chia sẻ vậy?”
Trên tay Trình Nguyên Hoa tiếp tục xử lý nguyên liệu, trên mặt mang theo nụ cười, nụ cười như vậy là tự tin cũng là không sợ gì.
Cô nói: “Bọn họ nhất định sẽ chia sẻ.”
Vương Ký vừa được phổ cập những chuyện đã qua, vẻ mặt mù tịt hỏi---
“Tại sao?”
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký và Hiệp hội Mỹ Thực, bây giờ bọn họ đều nhìn một người, người của Hiệp hội Mỹ Thực thì nhìn Phùng Bình Nam, người của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký thì nhìn Trình Nguyên Hoa, đợi bọn họ nói với mình--- lý do tại sao?
Tại sao những đầu bếp này thường hay có các loại tranh chấp vì tự điển món ăn lại đứng về một hướng, đều cùng chia sẻ Weibo?
Bọn họ tại sao lại ủng hộ Phùng Bình Nam và Tiệm Mỹ Thực Trình Ký?
Ánh mắt Phùng Bình Nam nhìn Hướng Lượng mang theo sự chế giễu và tự hào: “Bởi vì bọn họ đều là người yêu mến mỹ thực!”
Trình Nguyên Hoa: “Mặctừng là đầu bếp và cũng đã ở trong Hiệp hội này nhiều năm như vậy rồi, chẳng lẽ mấy người đều quên hết ước muốn ban đầu khi vừa gia nhập vào Hiệp hội rồi sao? Ước nguyện ban đầu của Hiệp hội là phục vụ vì khách hàng mà không phải vì của cải.”
Trình Nguyên Hoa: “Ước nguyện ban đầu của đầu bếp là để cho khách hàng ăn mỹ thực đến thỏa mãn và thứ chúng tôi nhận được đó là sự khen ngợi và của cải xứng đáng được nhận, chứ không phải là dựa vào sự lừa dối, quảng cáo sai sự thật để kiếm tiền.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo