Điều kia khiến đồng tử của cô co rụt lại, những quyển sách được xếp họn gàng từng quyển từng quyển trên giá sách, nhẩm đếm sơ qua cũng khoảng hai mươi ba mươi quyển. Toa Đóa Na ngẩn người một lúc.

Y Lệ Y thấy thế, mỉm cười nói:

- Nếu thích thì có thể cầm xuống để xem.

- Được sao?

Toa Đóa Na ngạc nhiên.

Làm sao có thể tùy ý mà lật xem sách, rất dễ sẽ làm hư.

- Đương nhiên.

Y Lệ Y cười gật đầu, đứng lên cầm một quyển sách trên giá đưa cho Toa Đóa Na.

- Cám ơn.

Hai tay Toa Đóa Na cầm lấy quyển sách, điều đầu tiên đập vào mắt chính là họa tiết tuyệt đẹp và hai chữ Hỗn Độn vô cùng to.

Tay của cô cẩn thận vuốt qua nét viết, bàn tay cảm thấy vô cùng bằng phẳng.

Mở trang đầu tiên ra, cũng viết hai chữ Hỗn Độn vô cùng lớn, trừ cái đó ra còn có vài dòng chữ nhỏ.

- Hỗn Độn, tập một.

- Mục Lương.

- Mục Lương là ai?

Trong lòng Toa Đóa Na nghi ngờ.

Cô ghi nhớ cái tên kia, sau đó mở trang thứ hai ra, sau đó đã bị những dòng chữ chỉnh tề vững vàng kia thu hút.

Mấy chữ đó không giống như là được viết lên, rốt cuộc là được làm như thế nào?

Cô không nhịn được tiếp tục nhìn xuống phía dưới, mỗi một từ mỗi một hàng đều không bỏ qua, dần dần bị nội dung hấp dẫn.

- Khụ khụ… cảm thấy như thế nào?

Y Lệ Y ho nhẹ hai tiếng.

- Một quyển sách rất tuyệt vời.

Toa Đóa Na quyến luyến không nỡ ngẩng đầu lên, lúng túng đóng sách lại.

Cô lại không nhịn được hỏi:

- Những thứ được viết trong này đều là thật sao?

- Ai mà biết được, chuyện ấy còn phải hỏi Mục Lương đại nhân.

Y Lệ Y mỉm cười, đưa tay cầm lấy quyển sách.

- Mục Lương đại nhân? Ngươi quen biết sao?

Toa Đóa Na vội vàng hỏi.

- Đương nhiên rồi, Mục Lương đại nhân chính là Thành chủ đại nhân, quyển sách đó chính là do hắn viết.

Y Lệ Y tự hào nói.

- Thành chủ của các ngươi còn biết viết sách!

Toa Đóa Na càng thêm kinh ngạc.

Trong đầu cô có hàng trăm ý nghĩ, Mục Lương này chắc là lão già qua hơn nửa trăm tuổi!

- A a~~

Nhã Kỳ lần thứ hai kéo lấy ống tay áo của mẹ, ra hiệu bằng ngón tay, bên trong đôi mắt hồn nhiên tràn đầy kháy vọng.

Sắc mặt của Toa Đóa Na có chút khó khăn, ý của con gái chính là muốn xem quyển sách kia.

Cô nhìn thấy trong mắt của con gái có chút thô ráp, với bàn tay cũng chưa kịp rửa sạch, sợ là sẽ làm bẩn sách!

- Thích thì có thể mua.

Y Lệ Y lễ phép mỉm cười nói.

- Bán như thế nào?

Toa Đóa Na hít một hơi thật sâu.

Cô cũng có ý định như vậy, chỉ hy vọng giá của đối phương sẽ không hét giá quá cao.

Y Lệ Y liếc nhiền túi da thú lớn trên vai Toa Đóa Na, bên trong căng phồng.

Giọng nói của cô thản nhiên:

- Không đắt, 100 viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.

Toa Đóa Na ngạc nhiên, đắt không?

Thật sự không đắt, còn có thể nói là rất rẻ, rẻ một cách vô lý.

- Số lượng có hạn, đến trước được trước.

Y Lệ Y nói theo ngôn ngữ tiêu thụ mà Mục Lương đã dạy cho mình.

- Muốn.

Toa Đóa Na bình tĩnh lại.

Cô thả bọc túi da thú mà mình đeo xuống, mở ra một miệng nhỏ, đưa tay vào trong lấy ra một túi nhỏ khác, bên trong đều là tinh thạch hung thú.

Toa Đóa Na cởi túi da thú ra, đếm 100 viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.

- Đây, ngươi đếm lại xem.

Cô để tinh thạch hung thú ở trên bàn.

- Được.

Y Lệ Y gật đầu, ngày đầu tiên đi làm, phải thật cẩn thận cẩn thận.

Cô kiểm tra tinh thạch hung thú, 100 viên không nhiều cũng không ít.

Trong lòng Y Lệ Y vui vẻ, hai tay lấy quyển sách đưa về phía trước:

- Nó là của ngươi rồi.

- Cảm ơn.

Toa Đóa Na cầm lấy quyển sách đưa cho con gái.

Cô nhìn những quyển sách khác trên giá, tò mò hỏi:

- Ta có thể xem những quyển sách kia không?

- Những quyển sách đó đều giống quyển mà ngươi đã mua.

Y Lệ Y giải thích.

- Thì ra là vậy.

Toa Đóa Na loại bỏ ý nghĩ tiếp tục mua sách trong đầu.

Lúc này, cô mới hiểu tại sao sách ở đây lại rẻ như vậy, nếu như quyển này bán đơn lẻ, như vậy giá cả sẽ đắt hơn gấp mấy lần.

Toa Đóa Na cầm tay con gái chuẩn bị rời khỏi, trước khi đi nhìn qua quầy hàng của tiệm sách.

- Loảng xoảng~~

Cửa của tiệm sách đóng lại, trong tiệm sách lại yên tĩnh lại.

- Cô ta đã phát hiện ngươi chưa?

Y Lệ Y nghiêng đầu hỏi.

- Ừm, thực lực của cô ta rất mạnh, chắc là cao thủ cấp sáu.

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan ngưng trọng, từ phía sau quầy đứng lên.

Lúc đầu, cô ngồi trên chiếc ghế nhỏ ở phía sau quầy để xem Hỗn Độn, đến lúc Toa Đóa Na bước vào mới cắt ngang.

Khuôn mặt của Y Lệ Y nghiêm túc nói:

- Quả nhiên, cô ta vừa bước vào đã cho ta cảm giác không đơn giản.

- Có cần nhắc nhở Mục Lương đại nhân phái người theo dõi cô ta không?

- Sẽ có người khác phụ trách.

Nguyệt Thấm Lan thần bí cười cười.

Sau đó ngồi xuống tiếp tục xem Hỗn Độn, cô đã hoàn toàn bị thu hút.

Y Lệ Y trừng mắt nhìn, là đám người Nguyệt Thấm Lan sẽ phụ trách quan sát sao?

- Loảng xoảng~

Cửa tiệm sách lần thứ hai bị mở ra, lần này có khoảng bảy tám người bước vào tiệm sách.

- Hoan nghênh quý khách.

Y Lệ Y bất đắc dĩ đóng sách lại.

Cô nhìn những vị khách bước vào tiệm sách giống như là tinh thạch hung thú đang chuyển động.

….

- Cô lỗ cô lỗ~~

Buổi trưa.

Bên trong thành Thánh Dương, người thú đầu sói dưới áo choàng đen với vẻ mặt đau khổ, kêu gào vì đói bụng.

- Nhanh chóng đi tìm thức ăn.

Người thú đầu sư tử liếc nhìn đồng bọn.

Bọn hắn thật đói đến không chịu nổi rồi, đặc biệt thường xuyên nghe người khác từ thành Huyền Vũ bước ra nói về các mỹ vị như khoai lang nướng, khoai lang sấy.

Khiến cho ba tên người thú không nhịn được muốn ăn, vì vậy sao khi thảo luận đã để người thú đầu gấu ở lại tiếp tục quan sát Thiên Môn Lâu, đề phòng Mễ Á và Hi Bối Kỳ chạy thoát.

Mà người thú đầu sư tử và người thú đầu sói thì vào thành tìm thức ăn.

Người thú đầu sói ngửi thấy trong không khí có một mùi hương.

- Bên này có đồ ăn.

Một lúc sau, hắn duỗi ngón tay chỉ về con phố bên trái.

- Dẫn đường.

Người thú đầu sư tử ôm bụng, cho rằng như vậy sẽ khiến chiếc bụng đói nhỏ giọng đi một chút.

Người thú đầu sói đi ở phía trước, bộ râu thỉnh thoảng run lên, hắn đang phân biệt mùi, để điều chỉnh phương hướng của mình.

- Bên trong căn phòng này có mùi vị của thức ăn, rất thơm.

Hắn dừng bước lại.

Căn phòng trước mặt, có một mùi thơm mê người từ cửa sổ bay ra.

Người thú đầu sư tử không nhịn được gầm một tiếng:

- Không nhịn nổi nữa.

Đói bụng, khiến cho tính khí của hắn càng thêm phát hỏa.

Hắn một cước đá đổ cửa phòng làm bằng gỗ, hùng hổ chạy vào trong phòng.

- Á! Các ngươi là ai?

Trong phòng truyền ra một tiếng cảm thán, sau đó âm thanh biến mất.

Người thú đầu sói đạp ván cửa rồi đi vào trong nhà, hai người đang nằm trên mặt đất, một nam một nữ.

- Chết rồi?

Hắn nhíu mày hỏi.

Người thú đầu sư tử bĩu môi:

- Chưa chết, chỉ là đập choáng mà thôi.

Không nhìn thấy máu là sợ bị các cường giả khác ở trong thành phát hiện, tránh dẫn đến phiền phức không cần đến.

Hắn cầm lấy nửa củ khoai lang nướng trên chiếc bàn gỗ, phía trên còn có nửa dấu răng.

Người thú đầu sư tử cầm lấy củ khoai nướng đưa lên trên mũi ngửi một cái, không nhịn được nuốt nước bọt.

- Hương thơm chính là từ cái này tỏa ra.

Người thú đầu sói đi lên phía trước, cầm lấy một phần khoai nướng nhỏ.

0.15006 sec| 2437.414 kb