Editor: Trâm Rừng
Phù An An vội vàng tránh ra nên không có đụng trúng đối phương nhưng một đống chai lọ phía sau Phù An An đều rơi đầy đất.
[Không khí trong lành từ thị trấn Cánh đồng hoa, mua hai tặng một!!]
[ Xin đừng đụng vào, hư hỏng sẽ được bồi thường theo giá cả!! ]
Hai hàng chữ đỏ tươi kèm theo làm Phù An An thấy choáng váng, cũng làm nhân viên tư vấn bán hàng bên cạnh choáng theo.
Hiện trường trầm mặc một giây, Phù An An: “ không khí hiệu Thanh Tân của trấn nhỏ cánh đồng hoa có bị hư hỏng không vậy?”
"Tiểu thư, chúng tôi sẽ lập tức gói lại cho cô." Người hướng dẫn mua sắm ở phía đối diện trả lời rất nhanh, "Bây giờ cô nên mua Không khí trong lành Thị trấn cánh đồng hoa của chúng tôi, đang có một đợt giảm giá lớn, cứ mười lon Không khí trong lành sẽ tặng cho cô một van lấy dưỡng khí miễn phí." Xem ra là bán không được nên mãnh mẽ nhét cho người khác.
Chờ Phó Ý Chi lái xe tới đón Phù An An, liền nhìn thấy bên cạnh cô một đống bình không khí.
“Cô mua bình không khí để làm gì?”
Cô không thể xấu hổ nói rằng cô đã bị một người bán hàng ép muađược.
Phù An An dùng sức chải chải tóc cho đỡ xấu hổ, "Không có lý do gì cả, tôi đột nhiên muốn hít thở không khí trong lành của trấn cánh đồng hoa thôi."
Phó Ý Chi: "... bây giờ không phải cô đang hít thở nó hay sao?"
Phù An An sửng sốt một lúc, sau đó mạnh mẽ thay đổi chủ đề: "Anh Phó, anh đã mua bộ đàm chưa? Trong trung tâm thương mại không có bán."
“Mua rồi.”
Phó Ý Chi mắt nhìn lên một đống bình dưỡng khí nổi bật kia, “tự cô chuyển lên xe, đi thôi.”
Muốn thay đổi chủ đề không phải dễ dàng là có thể thay đổi.
Mặt trời sắp lặn xuống núi. Ánh chiều tà lặng lẽ rắc lên trấn nhỏ, xa xa nhìn những đỉnh núi trùng điệp, cơ hồ khiến người ta quên mất trên đầu có một chiếc mũ trùm đầu trong suốt.
Bên ngoài biệt thự của họ, có một nhóm công nhân xây dựng đang hàn hàng rào sắt của cái sân, hai cửa sổ lớn của căn biệt thự cũng được lắp lưới chống trộm.
Đội ngũ xây dựng làm rất nhanh, toàn bộ phần trang trí đã được hoàn thành một nửa.
Cha Phó luôn làm những việc ngoài sự mong đợi của người khác, cô nghĩ rằng mình sẽ mua một số tấm gỗ và đóng đinh lên, nhưng cô lại quên rằng có một đội xây dựng trong thị trấn.
Thấy không liên quan gì đến mình, Phù An An quay vào bếp rửa tay.
Mất điện, rau trong tủ lạnh cũng không để được lâu.
Phù An An dùng nước lạnh ngâm tôm bóc vỏ, dưa leo gọt vỏ cắt thành miếng nhỏ, thêm chút hành thái, vài miếng tỏi, rồi thêm chút gia vị xào lên thế là được món tôm bóc vỏ xào rau xanh.
Phó Ý Chi chuẩn bị không ít rau quả trong vật tư, Phù An An chọn lấy hai cái cà chua.
Lại làm thêm món cá sốt cà chua.
Thêm một chén canh hẹ trứng hoa nhỏ.
Đây vẫn lần đầu tiên trong trò chơi sinh tồn cô có thể nấu một bữa cơm tốt như vậy làm Phù An An có một loại xúc động muốn chụp một bức ảnh để chia sẻ cho bạn bè.
"Anh Phó, ăn cơm đi!" Phù An An cầm giá xúc cơm đứng ở cửa ra vào gọi anh.
Phó Ý Chi dừng lại cuộc nói chuyện với đốc công xây dựng, hai người đều nhìn về phía Phù An An.
“A, phu nhân đã nấu xong cơm rồi .” Đốc công nở nụ cười khích lệ nói, “phu nhân thật là xinh đẹp, cùng với ông chủ giống như trên TV hay nói thế nào nhỉ...... đúng rồi là Trai tài gái sắc.”
“Không phải.” Phó Ý Chi nhìn Phù An An liếc mắt cái “đó là bảo mẫu.”
Thấy anh nhìn mình, Phù An An không nghe thấy họ đang nói gì, chỉ vui vẻ vẫy tay với anh.
“A hả là bảo mẫu ạ.”
Đốc công nghe vậy có chút lúng túng nhỏ nhỏ, “thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta liền kết thúc công việc thôi .”
Nhìn thấy các công nhân rời đi, Phó Ý Chi vào nhà, Phù An An cầm chìa khóa hấp tấp đi đóng cửa lại.
“Anh Phó, nếm thử đồ ăn tôi làm đi.”
Phù An An múc cho hai người hai bát cơm lớn, đưa tay gắp cho Phó Ý Chi một miếng cá, nói: "Vừa rồi tôi kiểm tra, trong tủ lạnh vẫn còn một số đồ đông lạnh, hai ngày tới chúng ta ăn cơm ở nhà đi.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo