Editor: Trâm Rừng

Thật đúng là trùng hợp.

Sau khi đọc lời nhắc nhở này, Phù An An cũng bước vào thị trấn nhỏ.

Phong cảnh nơi đây đẹp như tranh vẽ, nằm giữa non xanh nước biếc, ngoài dân cư còn có rất nhiều du khách đến và đi.

Thị trấn dường như đang tổ chức một lễ hội, với một khẩu hiệu trên đó - 【Thị trấn Cánh đồng Hoa, mời bạn đến vào Tết Trung thu và tận hưởng bầu không khí thơm ngát nhất.】

Phù An An đi vào trấn nhỏ, phát hiện trong trấn đúng như tên gọi của nó. Các cánh đồng đều được trồng hoa, một số loài hoa không phải trong mùa này cũng đang thi nhau nở rộ.

Trấn nhỏ khắp nơi có rất nhiều hoa khoe màu đua sắc, từng đợt hương hoa bên trong mang theo hoan thanh tiếu ngữ, phảng phất như tiên cảnh ở nhân gian. Dọc đường cũng có nhiều điểm mua bán đặc sản như bánh hoa tươi, trà hoa còn có mật hoa.

Trừ cái đó ra, Phù An An còn tận mắt thấy một người bán không khí

“Tới tới tới, nhìn một chút, nhìn một chút, không khí đặc biệt của Trấn nhỏ Cánh đồng hoa, không khí được khai thác tại thời điểm bốn giờ sáng, từ bên trong cánh đồng hoa diễm lệ nhất, có đủ loại mùi vị từ hoa hồng, Nguyệt Cơ, Tulip,... cái gì cũng có.”

Người bán rong đang ngồi trên ghế tựa nghịch điện thoại di động, bên cạnh có một chiếc loa bị hỏng đang la hét.

Thực sự là làm ăn buôn bán lớn, cái gì cũng có bán.

Hôm nay nhìn thấy phiên bản live-action mua bán không khí, Phù An An thậm chí không biết nên nói gì.

Thấy Phù An An đứng trước mặt mình một lúc lâu, người bán hàng ngồi dậy, lấy bình dưỡng khí ra và lắc lắc,

"Em gái, em muốn một chai không? Trong thành phố nơi nào có không khí trong lành như vậy! Một chai chỉ có 50 tệ, em có thể hít nửa tiếng."

Phù An An lắc đầu và vội vã bỏ đi, ai muốn chứ thật muốn chửi bậy.

Ai mà ngu như thế, bỏ ra năm mươi đồng để mua một chai không khí.

Mặc dù trong túi của cô có thẻ ngân hàng 50 vạn, bây giờ cô không thiếu tiền nhưng Phù An An vẫn muốn dành số tiền này để thuê một chiếc xe đạp đi vòng vòng và ăn thức ăn ngon hơn.

Phải nói nếu đây không phải là một trò chơi thì chắc chắn chỗ này là một địa điểm check-in du lịch cực chất.

Phù An An cưỡi xe đến trung tâm thị trấn. Dọc đường đi có rất nhiều phòng cho thuê nhưng một đêm thấp nhất cũng tốn ba trăm. Đem thêm năm mươi đồng tiền không khí vào, Phù An An thuê cho mình cái phòng ở ba trăm năm mươi đồng một đêm. Khu vực du lịch có giá cả rất cao.

Sau khi tiêu tiền, Phù An An vẫn cảm thấy hơi đau lòng. Sau đó nằm trên giường thở dài thườn thượt, lấy cuốn sổ ra và bắt đầu viết kế hoạch một cách nhất quán. Sưu tập vật tư, phanh phanh vận khí tìm không gian, sưu tập tin tức hữu dụng.

Trải qua hai lượt trò chơi, Phù An An đã có một kế hoạch khoa học và hệ thống cho những việc cần làm trong giai đoạn đầu của trò chơi.

Viết xong kế hoạch , cô ra ngoài với ba lô và tiền, giống như một du khách đeo ba lô đi du lịch bên ngoài. Trông thấy món gì ăn ngon liền mua một chút, ghé thăm nhà thuốc, luôn chú ý đến tin tức trên Internet.

Ừm...... Không tìm thấy bất kỳ tin tức nào có ích.

Hầu hết các tin tức đều ca ngợi môi trường của thị trấn nhỏ Cánh đồng hoa tốt như thế nào, người dân trong thị trấn hạnh phúc như thế nào, mức sống trong thị trấn cao như thế nào, thậm chí không khí còn trong lành hơn bên ngoài.

Phù An An cắn bánh hoa tươi lắc đầu, không có thông tin nào.

Mặc dù cô đã lang thang cả buổi chiều nhưng không có bất kỳ manh mối nào cả. Trở lại nhà trọ, Phù An An đột nhiên nghĩ đến tên trò chơi --

Lần thứ nhất, trò chơi gọi là hàng hải cuồng hoan -- mấu chốt tin tức là số lượng NPC.

Lần thứ hai, tên trò chơi càng đơn giản thô bạo gọi là thành phố Hải Ly -- mấu chốt tin tức ngay ở cái tên của nó.

Lần này trò chơi cũng không có những địa danh cụ thể, nhưng tên trò chơi là "Dưới bầu trời".

Bầu trời, cái tên có đề cập đến bầu trời.

Dưới bầu trời….aaaaa. Có gì dưới bầu trời sao?

Đêm hôm khuya khoắt , Phù An An mang đôi dép liền chạy ra ngoài nhìn lên trên trời. Trăng đêm nay không tròn lắm nhưng có rất nhiều sao.

1.05880 sec| 2391.836 kb