Editor: Trâm Rừng
Phù An An liền biến thành khối vật tư biết đi lại, nhóm người hai bên ngăn đón bắt lấy tay của cô, đằng sau còn có một nhóm thật nhiều người đuổi theo.
Vẻn vẹn có nửa phút, Phù An An bị một đám tiếp lấy một đám người ngăn chặn bắt lại.
“Vật tư, vật tư!” Sau một hồi hỗn loạn, Phù An An cũng lấy hàng hóa hướng về bốn phía quăng ra.
Vật tư trước mắt so vật tư nói bằng miệng càng thêm có lực hấp dẫn, tất cả mọi người đều đưa tay đi đoạt vật tư mà Phù An An ném ra.
Người ở sau lưng càng ngày ít , Phù An An leo ra ngoài tiếp tục chạy đi. Vừa chạy còn vừa ném đồ ăn trong không gian.
Vật tư tích cóp được nhờ vào những ngày ăn nhờ ở đậu, chỉ trong nháy mắt đã mất đi hơn phân nữa.
Nhìn thấy Phù An An điên cuồng ném vật tư, những người đi theo đều hít một hơi.
"Diệp ca ca, ngươi nhìn xem Phù Tiểu Hoa cướp của chúng ta bao nhiêu vật tư, cô ta cứ ném đi như vậy!”
Trương Tiểu Lệ chỉ vào Phù An An nói, những người khác đều nhất trí gật đầu, Phù An An đến cùng đã trộm đi bao nhiêu vật tư vậy?!
Chỉ có Diệp Trường Phi biết rằng những thứ này hoàn toàn không phải là vật tư ở trong tòa nhà. Các vật tư ở trong tòa nhà vẫn do một mình hắn ta quản lý và chỉ hắn ta mới có chìa khóa để mở cửa phòng vật tư.
Phù Tiểu Hoa chạy trốn bất quá là ý muốn nhất thời, Diệp Trường Phi đã tự mình kiểm tra vật tư mới đuổi theo.
Hơn nữa, cô ta không có hành lý, làm sao cô ta có thể mang theo nhiều vật tư như vậy được. Cô ta chính là một người chơi, còn là người chơi có đạo cụ không gian.
Săn ngỗng suốt ngày mà bị ngỗng mổ vào mắt.
Diệp Trường Phi cười lạnh một tiếng, "Tăng tốc, chúng ta không thể để cho cô ta chạy trốn."
Hoảng hốt chạy bừa chính là tình huống hiện tại của Phù An An. Tàu ca nô đuổi theo rất sát phía sau, một khi xuống nước, cô sẽ trở thành cá ở trong chậu. Vì lý do này, Phù An An phải chạy dọc theo nơi có nhà. Một số thậm chí không thể gọi là nhà, chỉ còn lại một mái nhà, bên trên gần như ngập vào trong nước.
Tàu ca nô đã đuổi kịp, đang chạy song song với tốc độ của Phù An An. Diệp Trường Phi ngồi ở trên thuyền ca nô thờ ơ nói, “Tiểu Hoa muội muội, ngươi thật đúng khổ tâm lừa gạt ca ca đây.”
Phù An An mệt đến mức hụt hơi, không có thời gian để phản ứng hắn ta. "Ngươi thật sự cho rằng ngươi còn có thể chạy thoát sao? Ca ca muốn không gian đạo cụ của ngươi, tại sao ngươi không dừng lại đi?"
Phù An An nghe nói như thế liền lảo đảo một cái.
Không nghĩ tới Diệp Trường Phi cũng là người chơi còn muốn không gian đạo cụ của cô.
Muốn con mẹ mày đó. Quy tắc trò chơi đã nêu rõ vào ngày đầu tiên, trừ khi ký chủ chết, không gian sẽ không thể được chuyển nhượng.
Phù An An lườm Diệp Trường Phi một cái rồi chạy nhanh hơn.
Những việc liên quan đến trò chơi chỉ có giữa các người chơi mới có thể nghe được. Ngoại trừ Diệp Trường Phi cùng Phù An An, Lưu Điền ở một bên cũng nghe được. Hắn đã đi qua trò chơi ba lần nhưng đây là đầu tiên gặp được người chơi có đạo cụ không gian. Nghe nói người chơi nắm giữ đạo cụ không gian, 80% đều là lão đại đó.
Lưu Thiên nhìn về phía Phù An An với tâm trạng sùng bái lão đại sau đó im lặng một lúc khi thấy cô ấy bỏ chạy thục mạng - Phù An An chắn chắn là 20% còn lại. Ngay khi ý nghĩ này thoáng qua tâm trí anh thì anh ta đã nghe thấy hai tiếng súng vang lên.
Hai lỗ thủng trên xuồng ca nô, tia lửa bắn tung tóe do va chạm giữa viên đạn và tấm tôn. Lưu Thiên sợ hãi ngồi xổm xuống.
Hắn sai rồi, đại lão vẫn là đại lão.
Hai phát này bắn rất chuẩn, vừa trúng thùng xăng của xuồng ca nô. Tốc độ càng ngày càng chậm nên buộc Diệp Trường Phi phải dừng lại, lên bờ tiếp tục đuổi theo.
Hai bên lần lượt ép sát nhau. Đến một con đường cùng, phía trước đã không còn nhà hay mái nhà nhô ra trên mặt nước nữa mà chỉ có hai ba chiếc bè gỗ ngăn chặn lối đi.
Oh SHIT.
Phù An An căng thẳng đến tim muốn nhảy ra ngoài, nhìn thấy Diệp Trường Phi vẻ mặt ủ rũ, đáng thương hỏi: "Diệp ca ca, tôi còn có cơ hội lựa chọn lần thứ hai sao?"
Diệp Trường Phi mỉm cười lắc đầu, “không có.”
Phù An An: “lúc trước, không phải anh nói rất thích tôi sao?”
“Diệp ca ca yêu thích là cái NPC tiểu Hoa muội muội, chứ không phải cái người chơi tiểu Hoa muội muội,”
Nói chuyện xong Diệp Trường Phi liền giơ súng về phía Phù An An.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo