Editor: Trâm Rừng

Diệp Trường Phi bị lời nói của Phù An An làm cho giật mình.

Cái gì gọi là “anh cố lên”?

Phản ứng của Phù An An khác với những người bạn gái trước đây của hắn ta.

Diệp Trường Phi cẩn thận quan sát vẻ mặt Phù An An, khóe miệng hơi hơi nhếch lên —— có chút thú vị.

Khi trời nhá nhem tối, bọn họ bắt đầu hành trình trở về.

Hoạt động "cá lớn nuốt cá bé" của Diệp Trường Phi khiến thu hoạch hôm nay rất khá giả.

Tòa nhà chính quyền thành phố đã chất lên một núi vật tư, ngoài lương thực và nhu yếu phẩm hàng ngày, còn có một số đồ trang sức bằng vàng và châu báu ngọc thạch.

Diệp Trường Phi rất hào phóng yêu cầu cấp dưới của mình chia tất cả những châu báu này ra. Lũ lụt mới qua hơn có hai mươi ngày nên sự yêu thích của mọi người đối với thứ này vẫn chưa giảm xuống.

Những thuộc hạ lấy được vàng và châu báu đều nở nụ cười trên môi, chân thành cảm ơn ông chủ đã mang theo bọn họ làm giàu, ngay cả một số tân binh vừa mới được tuyển cũng nhanh chóng hòa nhập vào tập thể.

Buổi tối càng tốt hơn khi được sắp xếp cho một bữa ăn ngon.

Lần này, Diệp Trường Phi không có một mình mở bếp nhỏ, mà là bưng ly rượu đứng lên, cùng mọi người chia sẻ niềm vui khó có được này.

"Cảm ơn ngươi đã tin tưởng Diệp mỗ ta, chỉ cần mọi người cùng nhau nỗ lực trong những ngày tới, nhất định có thể vượt qua lần nguy cơ này."

"Chúng tôi tin vào Diệp ca!" Diệp Trường Phi vừa mới dứt lời, lập tức liền có người phụ hoạ hắn ta, có thể nói là đám người này đối với hắn cực kỳ tin tưởng. Việc lừa gạt NPC, khống chế tâm lý con người này, Diệp Trường Phi đã làm tới quen tay quen chân.

Đại lão trong trò chơi quả nhiên rất mạnh, Lưu Thiên cảm thấy rằng cái giá để bảo vệ mạng ngày hôm đó tiêu không oan uổng một chút nào, hai lần chơi trước anh ta đâu có thể thư giãn và tận hưởng trò chơi như bây giờ.

Phù An An đi theo sau một nhóm người gật gù theo nhưng lời nói của Diệp Trường Phi giống như gà mái già cục tác bên tai Phù An An, không có gì đi vào tâm trí của cô được bởi vì cô đang đặc biệt thèm cái giò heo hun khói ở trên bàn.

Diệp Trường Phi nhìn Phù An An ngồi ở trong góc, vẫy tay gọi cô: "Tiểu Hoa muội, lại đây đi."

Lưu Điền nghe tiếng vội vàng đứng lên, rất có mắt nhìn tình hình mà đem chỗ ngồi của mình nhường lại “Diệp ca?”

Phù An An đi sang ngồi xuống.

Diệp Trường Phi khẽ mỉm cười, phất phất tay: "Không có việc gì, mọi người ăn cơm đi."

Phù An An nghe nói như thế hai mắt tỏa sáng, đũa chỉa thẳng đến cái giò heo hun khói ngày giữa bàn ăn. Miếng đầu tiên phải hiếu kính cho đại ca ở bên cạnh “Diệp ca, anh nếm thử đi.”

"Ừ, không tệ lắm."

Diệp Trường Phi chỉ ăn một ngụm, sau đó để sang một bên, lấy giấy ăn lau miệng, quá nhiều dầu mỡ.

Thành phố Hải Ly ngày thứ 21

Gió và mưa trở nên mạnh hơn. Mặt nước bởi vì gió lớn thổi ra bọt nước, giọt mưa bay loạn bốn phía, người chỉ cần vừa đi ra ngoài mưa là bị gió mưa thổi đến lung lay đứng không vững.

Ban đầu kế hoạch ra ngoài nhất định không thể thực hiện được, hơn 20 người đều đang chờ mưa to gió lớn bên ngoài ngừng lại. Mọi người tập trung bên cửa sổ, nhìn sóng nước bên ngoài văng lên tung tóe thậm chí còn bị cuốn lên đến độ cao hai, ba mét. Không khỏi kinh hô một tiếng.

"Giữa cơn gió mạnh này và cơn gió mạnh hơn mười ngày trước, cái nào sẽ mạnh hơn?” Lời vừa dứt, bên cạnh liền vang lên tiếng kính vỡ.

Ba – Kính thủy tinh bị vỡ nát, gió lạnh bên ngoài liền thổi vào trong.

Chênh lệch áp suất khổng lồ do luồng không khí tạo ra suýt chút nữa đã kéo người ở gần cửa sổ nhất đi ra ngoài. Qua một hồi hỗn loạn, mọi người đã cùng nhau dùng bàn gỗ chặn lại những ô cửa sổ bị vỡ.

Ngoại trừ những cửa sổ bị vỡ, bọn họ cũng phải dùng ván dỗ để chặn lại những cái cửa sổ khác, khi bọn họ đang luống cuống tay chân làm việc liền nghe thấy một loạt âm thanh quen thuộc làm cho bọn họ sợ hãi.

Tòa nhà yên tĩnh một lúc lâu sau liền có một giọng nói vang lên –

“ Móa, một tòa nhà ở Vương quốc Thiên đàng trên Đại lộ phía Bắc đã sụp đổ." Gió mạnh lần này dữ dội hơn cơn bão cách đây hơn chục ngày. Cơn bão mang theo một sức mạnh hủy diệt, nó thổi quét qua tất cả trong suốt ba ngày liền. Hầu như không có tòa nhà cao tầng nào trên 10 tầng còn nổi lên trên mặt nước.

0.13811 sec| 2390.336 kb