Editor: Trâm Rừng

Phù An An đi theo phía sau xem xét ,hơi ngạc nhiên với sự quản lý của Diệp Trường Phi đối với những người này. Mười mấy người dọn dẹp toàn bộ tòa nhà chính phủ của thành phố rất nhanh. Tổng cộng mười lăm tầng cao ốc, chỉ dùng một buổi sáng bọn họ đã dọn dẹp xong.

Thu được rất nhiều đồ vật. Mực nước còn đang dâng cao, Diệp Trường Phi đã kêu người dời căn cứ lên tầng cao nhất.

Phù An An từ trên cao nhìn xuống nhìn xem nước đục ngầu mặt, khả năng rời đi chỗ này càng ngày càng nhỏ.

--

Tầng cao nhất có rất nhiều gian phòng nhưng Diệp Trường Phi cũng rất cẩn thận đem tất cả người đều tụ tập cùng một chỗ.

Đem bàn làm việc trong phòng khách dời đi ,chuẩn bị tốt chăn đệm để nằm ở dưới đất, ở giữa chỉ có một vách ngăn cách đơn giản, dùng để phân chia nam nữ ra.

Phù An An ôm chăn mền mình được phân ôm theo thuyền bơm hơi chuyển qua cái góc nhỏ dành cho nữ.

Diệp Trường Phi tùy ý dựa vào khung cửa, nhìn về phía Phù An An, tâm tình rất tốt. Lưu Thiên vừa trở về, vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt tươi cười tràn đầy xuân sắc của Diệp Trường Phi, tim đập lập tức đập thình thịch.

"Diệp ca, đừng quá coi trọng, chỉ là một cái NPC mà thôi." Diệp Trường Phi thu hồi nụ cười, tùy ý liếc hắn một cái, "NPC thì làm sao vậy? Cần ngươi dạy ta làm việc như thế nào sao?"

“Diệp ca, ta xin lỗi.” Lưu Điền cúi đầu xuống, hắn rất sợ Diệp Trường Phi đem hắn bỏ lại.

Diệp Trường Phi ậm ừ, trong mắt hiện lên một tia cổ quái,

“Hơn nữa, chẳng phải thật tuyệt nếu có một mối quan hệ kiều diễm thoáng qua trong mười ngày nhàm chán sao?”

Diệp Trường Phi nói kiểu này, làm Lưu Điền không khỏi nghĩ tới diễn đàn thuê người chửi bậy đối với Diệp Trường Phi --

[ Một vị đại lão cô đơn trong trò chơi. Nếu như ngươi thuê được hắn, thì tỉ lệ sống sót qua cho chơi sẽ được đề cao rất nhiều. Nhưng bản thân hắn là con người có tính cách ác liệt, ham muốn tiền tài, hoa tâm lưu khắp nơi, ở trong trò chơi thích nhất là tìm những cô gái xinh đẹp để nói chuyện tình yêu trong 10 ngày. Người chơi nữ tốt hơn không nên gặp anh ta. ]

Không ngờ đây là sự thật. Bất quá Lưu Điền rất nhanh đã bình thường trở lại. Hắn là người được anh ta thuê , chỉ có yêu cầu duy nhất đó là sống sót trở lại thực tế, thành thành thật thật nghe theo Diệp Trường Phi để cứu mạng mới phải. Về phần chuyện riêng tư ác độc của hắn ta thì có liên quan gì tới mình.

Diệp Trường Phi liếc nhìn Lưu Thiên vẫn đứng ở trước mặt mình, "Đi ra ngoài thế nào?”

“Không có đồ vật gì tốt.” Lưu Điền lắc đầu,

"Ta tìm được một ít bánh quy cùng đồ ăn vặt, càng ngày càng có nhiều người bất chấp trời mưa đi ra ngoài tìm cái ăn. Diệp ca, ngươi nói có lẽ là thật, thiên tai rất nhanh sẽ trở thành nhân họa."

Diệp Trường Phi ậm ừ một tiếng, đối với Lưu Thiên nói như vậy cũng không kinh ngạc nói: "Bắt đầu từ ngày mai, chúng ta sẽ chiêu mộ một ít thanh niên cường tráng. Ngoài ra, hãy tránh Đại lộ phía Đông ra.”

Trước khi đi đến đây, Diệp Trường Phi cũng nói với hắn như vậy.

Lưu Điền cũng có chút không rõ hỏi, “Diệp ca phía đông đường cái có ai hả? Liền anh đều phải sợ...... Kiêng kị hắn ta như thế?”

"Đây là sợ hãi sao?"

Diệp Trường Phi cười lạnh một tiếng, "Không có việc gì, ngươi rảnh rỗi đi tìm phiền phức làm gì?" Lúc ngươi đi càng quét ba phía nam, tây, bắc thành phố cũng không có nói như vậy à.

Lưu Điền yên lặng ở trong lòng suy nghĩ, nhìn Diệp Trường Phi một cái, hiểu rõ là không được gây chuyện với người ở phía Đông.

“Đúng rồi Diệp ca, nếu, ta là nói nếu a, cái cô bé Phù Tiểu Hoa kia cũng là người chơi, anh chuẩn bị làm gì bây giờ?”

“Con mèo con xinh đẹp như vậy mà là người chơi?” Diệp Trường Phi nhìn vào thân phận bị thay đổi , sau đó trong mắt lóe lên một tia đáng tiếc, “sự thu hút đã giảm đi một nửa a .”

Nếu như Phù An An nghe được hai người bọn họ đối thoại, nhất định sẽ khen hắn, "Biết chơi!"

Trò chơi này kéo quá dài, mọi người đều trở thành biến thái.

Đáng tiếc, Phù An An gặp phải chút vấn đề, không có thời gian để ý tới hai người đang nói chuyện trong góc.

--

“Phù Tiểu Hoa đúng không?” Bốn cô gái duy nhất trong đội đang vây cô vào một góc, “Tuy rằng Diệp ca ca mời ngươi gia nhập vào đội ngũ nhưng ngươi cũng không thể làm biếng.”

1.14600 sec| 2394.625 kb