Đỉnh điểm của sự bất mãn là khi Sở Dung quyết định kết hôn với Phó Như Hỗối, người mà Sở Phong không coi là người chồng tốt.

Khi họ thảo luận vê đám cưới, Sở Dung đã 22 tuổi, còn Phó Như Hối 23 tuổi. Lúc bấy giờ, Phó Như Hối chưa phải là người mà anh ấy là vào thời điểm hiện tại. Từ nhỏ, anh đã luôn thuận buôm xuôi gió, mọi người trong gia đình đều chiều theo ý anh. Mặc dù anh có phân ga lăng nhưng không tránh khỏi sự kiêu ngạo. Tình cảm của anh dành cho Sở Dung tốt nhưng do thuận lợi cho việc kinh doanh ở nước ngoài, cả hai phải sống xa nhau ngay sau khi kết hôn, điêu này khiến Sở Phong không hài lòng về người em rể. Nhưng dù Sở Dung cương quyết, Sở Phong không thể giữ cô lại. Sau khi anh trai kết hôn, mối quan hệ giữa họ cũng trở nên lạnh nhạt.

Khi đứa con đầu lòng của Sở Dung và Phó Như Hối chào đời, vì bé rất thích mô hình máy bay mà Sở Phong yêu quý, bé thường xuyên bám lấy Sở Phong, khiến hai bên có nhiều dịp gặp gỡ hơn. Mối quan hệ giữa Sở Dung và Sở Phong bắt đầu được hòa giải và dường như bức tường băng giữa họ đã bắt đầu tan chảy.

Tuy nhiên, khi Sở Dung mang thai đứa con thứ hai, sự không hài lòng của Sở Phong đối với Phó Như Hối lại tăng lên tới mức cao nhất.

Đứa con đầu tiên khi sinh ra trong một cơn bão tuyết và Phó Như Hối phải đến ngày hôm sau mới từ nước ngoài trở vê. Sở Phong đã la mắng anh ta rất nhiều. Và lân này, người này lại đi ra nước ngoài? Sở Phong suýt chút nữa đã kéo Sở Dung ởđi ly hôn.

Ngược lại, Sở Dung lại rất thoải mái; cha mẹ Phó Như Hối qua đời ở nước ngoài và anh đang bận rộn tiếp quản công việc kinh doanh mà họ để lại, không thể về nước ngay lập tức. Hơn nữa, cô cũng không đi theo Phó Như Hối ra nước ngoài, coi như họ là cha mẹ chung của các con họ.

Sở Phong tức giận nói: "Làm sao có thể giống nhau được?" Sở Dung hỏi: "Khác ở điểm nào?”

Em đang mang thai đứa bé "Ba mẹ anh ấy đã mất. Sau một vài lân tranh cãi vô lý, họ lại một lần nữa xa cách và không còn thân thiết như trước.

Đó là lần tranh cãi thứ hai đếm ngược từ dưới lên của họ.

Lân cuối cùng họ gặp nhau là ngày Sở Phong qua đời.

Khi đứa con thứ hai của Sở Dung được bảy tháng tuổi, Sở Phong quyết định làm điều gì đó để làm dịu mối quan hệ giữa anh em. Dù anh đã tặng cho Sở Dung không ít món quà trong những tháng qua nhưng họ vẫn chưa từng gặp mặt hay nói chuyện.

Câu nhóc Sở Huân mỗi ngày phải chạy đi chạy lại giữa nhà họ Sở và nhà họ Phó và khi trở về, cậu luôn kể cho Sở Phong nghe vê những điều Sở Dung và con làm trong ngày. Nghe xong, Sở Phong nổi giận và bắt Sở Huân làm mười bộ bài tập mà anh ta mua cho cậu.

Sau đó, mỗi ngày Sở Huân phải vất vả làm những đống bài tập chất như núi nhỏ đó tại nhà và Sở Phong cuối cùng không cần nghe người ta nhắc nhở về Sở Dung nữa. Nhưng không có ai nói, anh ta lại cảm thấy không quen, cố nhịn nhưng không nhịn được nữa, quyết định đi tìm Sở Dung. Dù sao anh ta cũng là anh trai, Sở Dung cũng là em gái; làm anh trai, không nên sợ em gái. Có gì mà không dám gặp mặt, nếu khi gặp mặt Sở Dung dám la hét om sòm, Sở Phong sẽ giống như khi còn nhỏ, xách cổ áo cô lên và tét mông cô vài cái.

Ngày Sở Phong ởđi tìm Sở Dung, khi chưa tới nhà họ Phó, từ xa anh đã nhìn thấy Sở Dung đang đi bộ quanh bồn hoa nhỏ. Phản ứng đầu tiên của Sở Phong không phải là vui mừng mà là nhíu mày, lo lắng không biết trong bồn hoa có loại hoa nào Sở Dung dị ứng không, vì anh rất rõ về những thứ mà Sở Dung không chịu được.

Sau khi xác nhận rằng trong bôn hoa chỉ có vài bông hồng bình thường, Sở Phong mới một lân nữa ngước nhìn Sở Dung. Cô rất gây, dù có mang thai thì cũng chẳng thể nào béo lên được, Sở Phong nghĩ rằng đó là do Sở Dung từ nhỏ không chịu ăn uống đây đủ, khiến cô luôn trong tình trạng suy dinh dưỡng.

1.38114 sec| 2402.477 kb