Khi mở email, lý trí của anh như bị đứt gấy. Trong bức ảnh là bộ dạng của Phó Niên và Phó Dư chằng chịt vết thương... Là dấu hiệu bị tra tấn và người đứng trước mặt chúng lại nở nụ cười lạnh lùng, đó lại là vợ của anh.
Phó Như Hối không thể tin được, anh vội vã vê nhà... Vừa hay chứng kiến Sở Dung đang quát mắng Phó Niên.
Những từ bẩn thỉu không thể tả nổi như [thứ tạp chủng] lại được thốt ra từ miệng cô, hết cái này đến cái khác ném vào hai bóng dáng co ro trên mặt đất.
Lúc này, Phó Như Hối không còn nghi ngờ, mọi chuyện trong email là sự thật.
Anh và Sở Dung ly hôn.
Anh đã thông báo với cảnh sát. Sở Dung bị cảnh sát đưa đi Các con được đưa đến gặp bác sĩ tâm lý.
Sau ba năm điều trị, hai đứa trẻ vẫn không thoát khỏi ám ảnh tâm lý và đã lần lượt qua đời. Phó Như Hối tự trách mình. Anh đã từng nghĩ người anh yêu như một mặt trời nhỏ, dịu dàng, hiền lành và tràn đầy sức sống, không ngờ mình đã nhìn nhâm.
Tuy nhiên, Phó Như Hối không phải là người dễ bị đánh lừa. Từ lúc Sở Dung xuất hiện đến khi mọi chuyện kết thúc, mọi thứ đều liên kết chặt chẽ, quá nhanh, quá mạnh. Mọi thứ khớp nhau đến như vậy, như thể có một bàn tay vô hình đang thúc đẩy tất cả phát triển. Sau đó, Phó Như Hối đã tìm kiếm IP người gửi email nhưng không thu được kết quả gì.
Có người trong cục cảnh sát nói với anh rằng Sở Dung đã tử vong bất ngờ.
Con cái và vợ liên tiếp qua đời chỉ trong vòng một năm. Phó Như Hối cảm thấy bản thân như đang sống trong giấc mơ. Anh luôn cảm thấy có gì đó không đúng, trong đầu vừa có một chút manh mối, Phó Như Hối liền bất ngờ sống lại.
Anh sống lại vào tháng thứ tư của chuyến công tác.
Suy nghĩ đầu tiên của Phó Như Hối chính là nhanh chóng về nước. Thế nhưng anh vừa vào bệnh viện, cơ thể còn suy nhược nên bác sĩ không cho xuất viện. Ký ức kiếp này vẫn ở trong đầu Phó Như Hỗối, hơn nữa còn rất khác với kiếp trước. Sở Dung không né tránh các cuộc gọi, thường xuyên cập nhật tình hình của các con cho anh. Thậm chí, cô còn dẫn Phó Niên, Phó Dư tham gia gameshow. Từ phản ứng của Phó Niên, Phó Dư, chúng không hề bài xích Sở Dung, thậm chí còn có chút ý lại.
Tuy nhiên, không được tận mắt nhìn thấy, Phó Như Hối sẽ không tin tất cả những gì bày ra cho mình là thật. Bác sĩ tâm lý ở kiếp trước khám bệnh cho Phó Niên, Phó Dư từng nói, tụi nhỏ có thể sẽ sợ hãi sự áp bức của người bạo hành và không dám phản kháng, chỉ có thể làm theo tất cả những yêu câu của người bạo hành.
Sau khi tỉnh dậy, Phó Như Hối đặt chuyến bay sớm nhất về nước, bất chấp lời khuyên của bác sĩ, anh quyết định ngày mai sẽ trở vê để tìm hiểu sự thật.
Phó Như Hối cúp điện thoại của Sở Dung, ngôi trên giường trâm tư. Vài phút sau, Phó Như Hối câm lấy điện thoại di động rồi gọi cho trợ lý của mình.
Ba phút sau, cửa phòng bệnh được gõ ba cái, sau khi nhận được sự cho phép của Phó Như Hối, cửa được mở ra nhẹ nhàng.
"Khổng Táp.' anh xoa hai bên thái dương, đầu hơi đau: "Họ vẫn khỏe chứ?"
Một người đàn ông mặc âu phục, chải tóc gọn gàng bước vào phòng bệnh. Anh ấy không hỏi "họ" trong miệng Phó Như Hối là ai nhưng lại có thể báo cáo rành mạch đáp án mà Phó Như Hối mong muốn: "Tôi đã lưu lại tất cả các bản ghi hình trực tiếp, phu nhân và các thiếu gia rất khỏe."
Phó Như Hối gật đầu đáp một tiếng, đầu ngón tay của anh vô thức vuốt nhẹ tấm chăn trắng tinh
Khổng Táp tiếp tục: "Tổng giám đốc Phó, trong hai ngày qua anh hôn mê, Văn hóa Thạch Nham đã gửi qua một email về gameshow lần này của bà chủ, anh có muốn xem không?"
Phó Như Hối không rời mắt, đầu cũng không ngẩng lên: "Cái gì?"
Vì thế, Khổng Táp tóm tắt ngắn gọn nội dung email: "Phương pháp quay mới được triển khai cho mùa hè, yêu câu thực hiện ngoài trời. Anh ta lại nêu ra một số nội dung hoạt động và quy tắc cơ bản mà tổ chức chương trình đã lên kế hoạch.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo