Lúc này mới thật sự có thể nhận ra ai mạnh ai yếu!
Có người có thể phát ra một số ngọn lửa, sương mù, gió mạnh, đá rơi, đều có rất nhiều tác dụng, chói mắt nhất chắc chắn là Triệu Ngọc!
Lần đầu tiên nàng phát ra một đám lửa, sau đó lại một hơi phát ra ba đám lửa xông ra ba hướng, một lần cuối cùng là một vầng sáng lửa đánh trúng vào dị thú cao su mà trường học cố ý lấy ra, càng khiến những dị thú kia trở thành một mảnh cháy đen.
Rất nhiều Cổ võ giả và Thương giới giả đều nhớ kỹ Triệu Ngọc, hy vọng có thể cùng tổ với nàng.
Tất nhiên Tần Phong là người ra sân sau cùng, dù sao hắn cũng không diễn luyện gì.
Chờ đến khi bốn đồng học khác đều thả ra dị năng, Tần Phong vẫn không hành động.
Xuất hiện điểm phù văn không tính là gì, nếu chiêu thức vừa xuất hiện cũng quá rõ ràng, hơn nữa biểu hiện quá yếu cũng khiến người ta xem thường!
Nghĩ đến đây, Tần Phong lại đi thẳng về phía trước.
Đi đến phía trước dị thú cao su, Tần Phong trực tiếp vung một nắm đấm.
Trong nắm đấm bao bọc nội lực, sức đẩy và lực hút cùng nhau bộc phát như một vòng xoáy khổng lồ.
Tần Phong đánh một quyền vào trên thân dị thú cao su.
“Oanh!”
Một tiếng vang thật lớn dọa mọi người nhảy lên.
Lại nhìn sang dị thú cao su này, đã vặn vẹo kịch liệt lại thật sự nổ tung, biến thành mảnh nhỏ!
Uy lực một quyền gần như quả bom!
Trên đài quan sát, khóe miệng Đặng Niên giật giật.
Hình như Tần Phong lại mạnh hơn rất nhiều, nhưng Tần Phong là học sinh lớp dị năng học viện cao đẳng! Sao lại sử dụng võ kỹ cổ võ?
Chút nữa nên sắp xếp tên như thế nào?
Dị thú cao su cũng là một loại đạo cụ kiểm tra, có thể kiểm tra ra lực chiến đấu của học sinh, Tần Phong đánh nổ dị thú cao su, lực chiến đấu trực tiếp đạt đến 5000.
“Hạn mức cao nhất!”
“Chẳng lẽ thực lực hiện tại của Tần Phong đã đến cấp G9 hả?”
“Thật mạnh!”
“Quả nhiên, dù không dùng dị năng thì Tần Phong vẫn là mạnh nhất!”
Chỉ có điều trong bảng xếp hạng sau cùng, thứ hạng của Tần Phong chắc chắn là hạng nhất đếm ngược.
Số 21!
Dù sao, lần kiểm tra này là dị năng chứ không phải cổ võ!
Nếu Tần Phong thật sự là hạng nhất, e rằng các bạn học trong lớp sẽ tức giận!
“Ta chỉ có 890, kém hơn Tần Phong thật nhiều!” Triệu Ngọc thở dài một hơi.
Bạn học xung quanh lập tức an ủi lớp trưởng.
“Lớp trưởng, đừng sợ, thực lực của ngươi đã đạt tới yêu cầu của năng lực giả cấp G, nếu lần này thành tích tốt có thể không cần giết dị thú cũng có thể lấy được huy chương năng lực giả!”
“Đúng vậy!”
“Không nên so sánh với yêu nghiệt! Huống chi hắn căn bản không dùng dị năng!”
Nói như vậy, trong lòng Triệu Ngọc cũng cân bằng hơn chút.
Sau đó dĩ nhiên là kiểm tra hệ cổ võ, vì Cổ võ giả có ba lớp nên kiểm tra cũng không phải năm người cùng nhau, mà là mười người nhưng tiến độ chắc chắn chậm lại.
Tất nhiên thành tích của Chu Hạo rất chói sáng.
Vì Chu Hạo và Lục Manh có chiến tích trác tuyệt trong quân đoàn Zombie, kiếm lời một khoản tiền lớn cũng đổi được một số đan dược nội lực và thuốc cường hóa thân thể, bây giờ thực lực của Chu Hạo đã vững vàng đạt tới cấp G6!
Mấy dị thú cao su bị Chu Hạo đánh gần như biến dạng.
Hạng nhất khóa cổ võ, Chu Hạo, lực chiến đấu: 3190.
Rất nhiều người trong lớp dị năng cũng bắt đầu cân nhắc gia nhập đội ngũ của Chu Hạo.
Sau đó lại là Thương giới giả ra sân.
Thật ra Thương giới giả còn đặc sắc hơn Cổ võ giả và Dị năng giả, lúc này cũng xem ai là thổ hào.
Người có tiền còn lấy ra cả pháo tay, súng máy hạng nặng, đạn năng lượng.
Không có tiền thì một cây súng lục chỉ thể hiện ra độ chính xác, nhưng lúc này không có ai xem bọn họ.
Ánh mắt Tần Phong vốn rất thờ ơ, đột nhiên tập trung lại sau đó rất ngạc nhiên.
“Trần Minh!”
Sao lại là hắn ta!
Tần Phong tập trung nhìn phần biểu diễn trên quảng trường, đối phương sử dụng hai súng, thân súng màu xám bạc rất hoa lệ, hai cái này đều là súng năng lượng.
Tất nhiên Tần Phong cũng không nhìn thực lực của đối phương, mà là cái chân kia của Trần Minh.
Trần Minh mặc quần dài che khuất chân của hắn ta, thoạt nhìn không có bất kỳ điều khác thường gì.
“Chu Hạo, ngươi biết Trần Minh xảy ra chuyện gì không? Không phải đã qua thời gian báo danh sao? Sao Trần Minh lại gia nhập học viện cao đẳng?”
Trong máy bộ đàm, tất nhiên Chu Hạo cũng trả lời Tần Phong.
“Ngươi biết từ sau khi thức tỉnh mối quan hệ của chúng ta cũng không quá tốt, ta cũng không thường liên lạc với tên tiểu nhân này, nghe nói vì bợ đỡ được Lâm Khải nhi tử của phó khu trưởng Lâm Tăng, để phó khu trưởng chào hỏi cho gia nhập lớp thương giới, nói là làm thư đồng của Lâm Khải!”
Nói là thư đồng, không bằng nói là bảo tiêu hoặc chó săn.
Tần Phong hoàn toàn không ngờ lại là như vậy!
“Được, ta đã biết!”
“Tần Phong, ngươi đừng để ý đến tên tiểu tử Trần Minh kia, e rằng người bắt cóc chúng ta trong lần họp lớp trước đó là tiểu tử kia gọi đến, ai biết hắn có tham gia vào không, trước kia có quan hệ tốt thì thế nào, hiện tại cũng không thể liên hệ với hắn, biết không?”
Chu Hạo biết thái độ của Tần Phong với Trần Minh vẫn luôn ôn hòa, tuy sau khi thức tỉnh không để ý đến đối phương, nhưng Tần Phong đã hỏi thì Chu Hạo cũng vội vàng cảnh cáo một chút.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo