Tần Phong gật đầu chắc chắn với Liêu Oánh, nhìn xung quanh rồi mới lên tiếng: “Ta có một căn cứ mới xây, bây giờ còn đang thi công, nếu trong số các ngươi có người đối mặt với cuộc sống khốn cảnh có thể đi cùng ta, tham gia xây dựng thành phòng trở thành cư dân của căn cứ, có thể dựa theo nhân khẩu để nơi ở miễn phí, sau này cũng có thể làm việc trong căn cứ mới, đương nhiên ta không thích người ham ăn biếng làm, không lo được cho cuộc sống, hoặc muốn lăn lộn cho qua, vậy đừng đi theo ta!”

Lời nói của Tần Phong lập tức tạo ra sóng to gió lớn trong đám người.

Tần Phong lại có căn cứ?

Một căn cứ mới ra đời, vậy có phải lại có sự phát triển mới không.

Không hề nghi ngờ là nhóm cư dân đầu tiên, bọn họ sẽ nhận được đãi ngộ tốt hơn, có lẽ đổi chỗ khác có thể thay đổi vận mệnh của mình.

“Tần tiên sinh, căn cứ của ngươi ở đâu?”

“Tần tiên sinh, căn cứ tên là gì?”

“Ngươi là trấn trưởng của căn cứ sao?”

Tần Phong trả lời vấn đề của mấy người, sau đó giao việc còn lại cho Lưu Chấn Sơn, để hắn ta thống kê số người!

Về phần Tần Phong, tất nhiên trở lại Hàn trấn lái mấy chiếc xe quay về, còn mang theo số lượng lớn lều vải và túi ngủ, cung cấp cho mọi người nằm ngủ.

Nhưng tối hôm đó chắc chắn có rất nhiều người trắng đêm không ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Tần Phong đi ra từ trong lều vải, thấy có mấy người chờ bên cạnh lều trại.

Ngoại trừ Lưu Chấn Sơn, Lưu Tuyết, nhóm ba người Vương Thần hợp tác với Tần Phong đầu tiên, thiếu nữ Thượng Na vừa thức tỉnh được cứu giúp trong siêu thị cỡ lớn, cùng lão sư cô nhi viện Liêu Oánh.

“Lão đại, không biết căn cứ của các ngươi có cần năng lực giả không? Ngươi xem chúng ta thế nào?” Vương Thần là người đầu tiên cười hì hì nói.

“Vô cùng hoan nghênh!”

Không thể không nói lần này Tần Phong trở về thu hoạch to lớn.

Ở trong đó, có hơn ba mươi năng lực giả theo Tần Phong quay về, năng lực giả cấp F có bốn người.

Còn có khoảng 600 người bình thường đi theo Tần Phong trở về căn cứ Phong Lê.

Những người này đều bị lời nói của Tần Phong đánh động, thật ra phần lớn bần dân cũng là người lưu lạc, bọn họ cũng thường xuyên chú ý tin tức căn cứ mới, chỉ có điều dã ngoại nguy hiểm, có rất ít người dẫn theo người nhà rời khỏi căn cứ đi tìm nơi nương tựa khác.

Tần Phong yêu cầu như vậy chắc chắn sẽ bảo vệ bọn họ một đường an toàn, lại cho bọn họ phương hướng mới.

Quan trọng nhất là, bọn họ được chứng kiến Tần Phong mạnh mẽ đến mức nào.

“Tần tiên sinh là Dị năng giả, thành tựu tương lai chắc chắn không kém!”

“Một vị lãnh đạo như vậy có thể bảo vệ chúng ta, dù sao cũng mạnh hơn tên Thạch Thiên Hải kia!”

“Lưu Chấn Sơn đã đi theo, Lưu đội trưởng chắc chắn cũng đi!”

“Căn cứ mới chắc chắn càng tốt hơn!”

Mọi người giấu suy nghĩ như vậy trong lòng, theo Tần Phong bước lên lộ trình mới.

Bởi vì nhân số đông đảo cũng không có nhiều chiến xa Huyền phù để sử dụng, Tần Phong dẫn mọi người đi vòng một vòng rất lớn.

Có lẽ có Bạch Ly trấn thủ, dị thú mẫn cảm với khí tức không đến tập kích đội xe, để bọn họ thuận lợi thông qua!

Một tuần sau, cuối cùng Tần Phong đã quay về căn cứ Phong Lê.

Lúc này căn cứ Phong Lê đang nhanh chóng xây dựng, vì sinh vật dị giới xâm lấn, rất nhiều tài liệu cũng xảy ra sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, nói ví dụ như dịch nhờn của một loại côn trùng cho vào trong xi măng, khiến tính kiên cố của xi măng tăng lên rất lớn, khô càng nhanh hơn.

Đủ loại tài liệu kiến trúc đều có cập nhật mới, tác dụng lớn hơn.

Một tòa nhà cao mười tầng cần gần một tháng mới có thể xây dựng được, một tòa căn cứ nhân công đầy đủ, trong vòng nửa năm cũng có thể tạo thành!

Lúc Tần Phong đến nơi, Tiết Hưng Phúc đã đến trước đón tiếp.

Nửa tháng không gặp, Tiết Hưng Phúc vẫn như cũ, Tần Phong lại càng sâu không lường được!

“Khu trưởng, ngươi đã về rồi, đi lần này cũng là nửa tháng, ngươi thật sự là chưởng quỹ vung tay!”

Khu trưởng này tất nhiên là căn cứ Thừa Dương thị phân chia.

Căn cứ Đông Nam Tây Bắc là căn cứ mạnh nhất bên ngoài Thừa Dương thị, thật ra vẫn còn có khu cách khá xa Thừa Dương thị, cũng giống như địa vị của Hàn trấn ở Phúc Thành.

Căn cứ Phong Lê của Tần Phong không tính là xa, thậm chí hiện tại đi theo con đường chung cũng thành vùng mới giải phóng.

Tất nhiên khu trưởng Phong Lê do Tần Phong đảm nhiệm.

“Gần đây đã làm phiền ngươi, chỉ sợ tiếp theo ngươi sẽ càng bận rộn hơn!” Tần Phong vừa cười vừa nói.

“Ta chính là mệnh mệt nhọc!”

Hai người kể lại tình huống của nhau một lần, Tần Phong giao 600 người cho Tiết Hưng Phúc để hắn đi sắp xếp, trong đó trọng điểm quân tâm đám người Lưu Chấn Sơn.

Sau đó, Tần Phong lại dẫn ba xe người đến căn cứ Thừa Bắc.

Trong đó, bao gồm hơn một trăm tên cô nhi và một số nữ hài nhỏ tuổi, bao gồm cả cặp mẫu nữ dùng băng dính dán miệng của mình lúc trốn chạy với Tần Phong trong đợt thứ nhất.

Những người này được Tần Phong quan tâm đặc biệt.

Ba chiếc xe tiến vào cửa lớn căn cứ Thừa Bắc, Thủ bị quân thấy tình huống lập tức cản xe của Tần Phong lại.

“Đi xuống, tiếp nhận kiểm tra!”

Chức trách của Thủ bị quân là thủ hộ căn cứ Thừa Bắc, có một nhóm người tùy tiện tiến vào thành thị tất nhiên là chuyện không thể nào cho qua.

0.14711 sec| 2405.867 kb