Trong phòng…
Lâm Vân Dật ôm một cái hộp, bên trong hộp có hơn 1000 linh thạch.
Số linh thạch này chính là tiền bán Huyền Linh Châu cho phụ thân và mẫu thân.
Lâm Vân Dật nhíu mày, linh căn của hắn quá tạp, cho dù Thánh Thể Thiên Càn có thể tăng lên tốc độ tu luyện của hắn, nhưng vẫn tiêu hao rất nhiều tài nguyên tu luyện.
Tuy rằng tiền hoa hồng mà gia tộc chia cho hắn cũng không ít, nhưng không ai lại chê linh thạch nhiều cả.
Hơn 1000 linh thạch này, đủ cho hắn tiêu xài một thời gian.
Lâm Vân Tiêu đẩy cửa đi vào.
Lâm Vân Tiêu có chút hâm mộ nói: “Tam ca, lại đếm linh thạch sao?”
Lâm Vân Dật: “Ừ.”
Lâm Vân Tiêu nhìn Lâm Vân Dật, nói: “Nhị ca vừa đi, phụ thân và mẫu thân liền bế quan.”
Lâm Vân Dật gật đầu nói: “Bế quan rất tốt, bế quan nhiều, tu vi mới có thể tinh tiến.”
Lâm Vân Tiêu có chút khó hiểu hỏi: “Tam ca, huynh không tin tưởng phụ thân có thể Trúc Cơ sao?”
Lâm Vân Dật: “Sao đệ lại nói như vậy?”
Hắn biểu hiện rõ ràng như vậy sao? Ngay cả tiểu tứ ngu ngốc cũng nhìn ra.
Lâm Vân Tiêu: “Thì huynh bảo mẫu thân cố gắng Trúc Cơ mà.”
Lâm Vân Dật: “Vẫn nên chuẩn bị thêm đường lui.”
Lâm Vân Tiêu: “Đệ cũng cảm thấy xác suất Trúc Cơ thành công của mẫu thân cao hơn, ánh mắt của phụ thân không tốt, luôn cứ nhìn lầm, trông chờ vào ông ấy Trúc Cơ, luôn là làm cho người ta có chút lo lắng.”
Lâm Vân Dật nhìn bộ dạng này của Lâm Vân Tiêu, đoán chừng trong lòng tiểu tử này, cái mác “Trưởng bối thất học” của phụ thân đại nhân đã không thể gỡ bỏ, nghĩ lại cũng thật ngượng ngùng.
Trong nguyên tác, tài nguyên của Lâm gia chỉ đủ cho một mình Lâm Viễn Kiều Trúc Cơ, hơn nữa, ông ấy hẳn là Trúc Cơ thất bại.
Lâm Vân Dật cảm thấy trong nguyên tác Lâm Viễn Kiều sở dĩ sẽ thất bại, có lẽ là do áp lực quá lớn.
An nguy của cả gia tộc đều đặt trên vai ông ấy, loại áp lực này không phải người thường có thể chịu đựng nổi.
Nếu mẫu thân có thể trở thành hậu thuẫn vững chắc cho phụ thân, để cho ông ấy biết, cho dù ông ấy thất bại, cũng sẽ không rơi vào đường cùng, nói không chừng, còn có thể thành công.
Hiện tại, rất nhiều chuyện đã khác với nguyên tác, nhưng ảnh hưởng của nguyên tác rốt cuộc là bao nhiêu, vẫn là điều không thể biết được, hắn vẫn cần chuẩn bị thêm.
Lâm Vân Dật: “Đệ và nhị ca nói chuyện thế nào?”
Lâm Vân Võ là Song linh căn Kim, Hỏa, chủ tu công pháp hệ Hỏa, thân là đệ tử Ngự Thú Tông, công pháp chủ tu không thể truyền ra ngoài, nhưng một số kinh nghiệm tu luyện và sát chiêu hệ Hỏa lại có thể truyền thụ.
Nghe vậy, Lâm Vân Tiêu có chút hưng phấn nói: “Nhị ca biết rất nhiều, đệ cảm thấy linh lực của mình đã tinh tiến không ít, nhị ca đã đồng ý giúp đệ tìm công pháp Trúc Cơ hệ Hỏa.”
Lâm Vân Dật gật đầu nói: “Nghe cũng không tệ! Cố gắng tu luyện, tiền đồ của tứ đệ rất rộng lớn.”
Lâm Vân Tiêu có chút đắc ý nói: “Tam ca, huynh cũng nghĩ như vậy sao? Đệ cũng cảm thấy tiền đồ của mình rất rộng lớn.”
Lâm Vân Dật thầm nghĩ: Tứ đệ lúc này có chút tự mãn, nhưng với Song linh căn Lôi, Hỏa, đệ ấy xác thật có tư cách để kiêu ngạo.
-----------------------------
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo