Phế Khí Đường có rất nhiều phế khí, thiếu mấy món cũng sẽ không bị người khác chú ý.

Càng khó được chính là, Khuyết Nguyệt nuốt vào chính là sắt vụn, nhả ra lại là kim loại quý.

Lâm Vân Dật: “Nhị ca đúng là người có phúc khí, linh sủng của người khác nuôi dưỡng tiêu hao cực lớn, còn linh sủng của huynh chỉ cần tìm phế khí và pháp khí cho ăn là được, không hổ danh là linh sủng tuyệt hảo.”

Nghe được Lâm Vân Dật khen ngợi, Khuyết Nguyệt kiêu ngạo ưỡn ngực.

Lâm Vân Võ lấy ra mấy khối khoáng thạch kim loại, nói: “Đây là thu hoạch gần đây, con đã bán ra một ít, trong tông môn hình như đã có người phát hiện ra gì đó.”

Lâm Vân Văn cầm một khối khoáng thạch kim loại lên xem xét, nói: “Đây là Hàn Băng Thiết sao?”

Lâm Vân Võ gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu đại ca cảm thấy hứng thú, có thể dùng nó để luyện chế chủy thủ Hàn Băng, hoặc là chờ thêm một thời gian nữa, chờ cho tài liệu nhiều hơn, có thể luyện chế thành thiết kiếm Hàn Băng.”

Lâm Vân Văn: “Đa tạ, nhiêu đây là đủ rồi.”

Lâm Vân Võ cười nói: “Đại ca khách sáo với ta làm gì chứ?”

Lâm Viễn Kiều tràn đầy vui mừng nhìn Lâm Vân Võ, nói: “Lão nhị, con có thiếu linh thạch không? Lão tổ bảo ta mang cho con một ít.”

Lâm Vân Võ lắc đầu, nói: “Tạm thời không thiếu, phụ thân cứ giữ lại linh thạch mà dùng đi.”

Lâm Viễn Kiều: “Cũng được.”

Lâm Vân Văn nhìn Khuyết Nguyệt, trong lòng có chút hâm mộ.

Lâm Vân Võ lấy ra một quả trứng côn trùng, nói: “Đại ca, huynh xem cái này đi.”

Lâm Vân Văn: “Đây là?”

Lâm Vân Võ: “Ta đã đến động phủ bỏ hoang mà ta đã phát hiện ra Khuyết Nguyệt để kiểm tra lần nữa, lại phát hiện thêm một quả trứng côn trùng, hẳn là giống với Khuyết Nguyệt.”

Lâm Vân Văn trợn to hai mắt, nói: “Ý của đệ là, muốn ta ký kết khế ước với nó sao?”

Lâm Vân Võ gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Lâm Vân Văn: “Đa tạ nhị đệ.”

Lâm Vân Võ: “Đừng khách sáo, ta ở Ngự Thú Tông có rất nhiều việc không tiện làm, nếu như đại ca cũng có thể ký kết khế ước với một con bọ ngựa Kim Ngọc, vậy thì huynh cũng có thể dẫn tu sĩ trong tộc đi tìm bảo vật.”

Lâm Vân Văn: “Đa tạ nhị đệ.”

Lâm Vân Dật: “Nhị ca, trong tông môn của huynh, có tin tức gì về Trúc Cơ Đan không?”

Lâm Vân Võ: “Cũng coi như là có, một trong những chủ dược của Trúc Cơ Đan là Ngọc Tủy Chi, còn 5 năm nữa mới trưởng thành, cho nên, nếu tông môn muốn thả Trúc Cơ Đan ra ngoài, ít nhất cũng phải 5 năm sau.”

Lâm Vân Dật: “5 năm sau? Cũng tốt, có thể bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ.”

Lâm Vân Võ ăn hết một con gà nướng, sau đó nhìn Lâm Vân Dật, có chút kinh ngạc nói: “Tam đệ, đệ đã thăng cấp Luyện Khí tầng ba rồi à?”

Lâm Vân Dật: “Đúng vậy.”

Lâm Vân Võ có chút khó hiểu hỏi: “Không phải đệ là Ngũ linh căn sao?”

Lâm Vân Dật: “Đúng vậy, ta là Ngũ linh căn.”

Lâm Vân Võ: “Ngũ linh căn thăng cấp nhanh như vậy sao?”

Lâm Vân Dật: “Tứ đệ cũng đã là Luyện Khí tầng ba rồi.”

Lâm Vân Võ kinh ngạc nói: “Tứ đệ cũng thăng cấp rồi sao?”
 

0.10945 sec| 2378.164 kb