Bên ngoài Ma vực, từng thớt tuấn mã phi như bay, trên lưng ngựa, các kỵ sĩ ném ra từng lá cờ lớn.

Cờ xí rung động, cắm xuống đất, lá cờ mở rộng, lộ ra đường nét hình rồng đang bay lượn.

Xung quanh đồ án là những dòng chữ kỳ dị, là sự kết hợp giữa lục và triện.

Cứ cách trăm bước lại có một lá cờ như vậy.

Sau khi cắm xong cờ xí, các kỵ sĩ quay đầu ngựa, phi về doanh trại ở phía xa.

Doanh trại mới được xây dựng gần đường lớn, ba ty Tân Hương tỉnh là Thừa Tuyên Bố Chính ty, Đề Hình Án Sát ty, Đô Chỉ Huy Sứ ty, cùng với Tuần phủ Tân Hương tỉnh đều ở trong doanh trại, cùng nhìn về phía Ma vực.

Theo một tiếng hiệu lệnh, từng lá cờ lớn được kích hoạt, chỉ thấy trong cờ có kim long giương móng vuốt sắc bén, cố sức bò ra ngoài, móng vuốt bám vào tấm màn đỏ, leo lên trên.

Một lát sau, toàn bộ kim long trong cờ đều bò ra, nằm rạp trên tấm màn đỏ.

Từng lá cờ lớn tung bay, trong cờ bắn ra kim quang chói lọi, rót vào cơ thể kim long, duy trì hình dạng không tan biến.

“Thiên Long Tỏa Ma Trận, có thể kiên trì trăm ngày, trăm ngày sau Chân Thần sẽ chú ý, Ma vực sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn, không còn uy hiếp đến dân chúng bên ngoài.”

Tuần phủ Tân Hương - Triệu Thiên Bảo thở dài, nói: “Cháu ta Triệu Ngạn Long nghe nói Càn Dương sơn bộc phát Ma biến, bèn suất lĩnh bốn ngàn tinh nhuệ Huyền Anh phủ, ngay cả con nối dõi của hắn cũng bị mang theo, xông vào Ma vực, ý đồ ngăn cản. Đứa nhỏ ngốc, đúng là đứa nhỏ ngốc! “

Hắn liên tục lắc đầu, lệ tuôn đầy mặt, ngửa mặt lên trời nói: “Không hổ là con cháu Triệu gia ta, không hổ danh liệt tổ liệt tông!”

Bố Chính ty, Án Sát ty và Đô ty, các quan viên đều cảm động rơi lệ.

“Huyền Anh Phủ chủ, nghĩa khí ngủt trời, là tấm gương sáng cho chúng ta học tập.”

“Biết sẽ phải chết mà không màng sống chết, đây là tinh thần gì chứ? Hạ quan xin ghi việc này vào sử sách, lưu truyền hậu thế, để đời sau không quên nghĩa cử hôm nay của Huyền Anh Phủ chủ!”

Có người bi thương khóc: “Cả nhà Huyền Anh phủ, trung liệt thay…”

Tân Hương Tuần phủ Triệu Thiên Bảo cũng rơi lệ, cố nén bi thương, khuyên mọi người: “Ngạn Long không hổ là nam nhi Triệu gia, dũng cảm hy sinh, không làm ô danh Triệu gia. Ta đề nghị, trăm ngày sau, lập đàn tại đây, tế lễ Ngạn Long và con cháu họ Triệu Huyền Anh phủ. Các ngươi thấy sao?”

“Tuần phủ đại nhân sáng suốt!”

“Theo hạ quan, cần dâng sớ tấu trình Nội các, nói rõ Triệu gia hy sinh kháng Ma, làm gương cho văn võ bá quan. Hạ quan là học trò của Nghiêm các lão, xin được dâng sớ việc này. Chắc hẳn triều đình sẽ có khen thưởng, thậm chí phong thưởng.”

Mọi người bàn bạc đâu vào đấy, an tâm rời đi.

Ma hóa ngày thứ ba.

Trần Thực nhìn về phía xa, trong núi vọng lại tiếng sấm sét, thi thoảng lại có ánh lửa bùng lên.

Trong núi rừng, Bồ Tát sứ khổng lồ, múa cả tám tay, bất ngờ cầm Kim Cang Hàng Ma Xử giáng xuống đất. Lập tức, cả đỉnh núi bốc cháy dữ dội, thiêu rụi tất cả!

Ma hỏa cuồn cuộn, thanh thế khủng khiếp, từ xa đã nghe thấy tiếng nổ vang trời, đó là do không khí bành trướng tạo nên.

Nơi đó là hướng lò gốm.

Chỉ không biết ai đang chiến đấu với Tà Bồ Tát.

“Người nọ chiến đấu với Tà Bồ Tát đã ba ngày rồi.”

Lý Thiên Thanh lo lắng, nói với Trần Thực: “Rất có thể gia gia của ta và gia gia của ngươi đang ở đó, hai người họ đều đã lớn tuổi, không biết có thể trụ được không?”

Trần Thực cũng lo lắng, hỏi: “Ngươi nói xem, quan phủ có phái người đến cứu giúp không?”

Lý Thiên Thanh chưa từng gặp chuyện này, chỉ có thể phỏng đoán: “Tân Hương tỉnh chắc sẽ phái người đến. Trăm dặm xung quanh đều là dân chúng Tân Hương tỉnh. Nếu Tân Hương tỉnh không cứu, các vị các lão trong Nội Các nhất định sẽ trách phạt.”

Hai người ra khỏi thôn, tiếp tục săn bắn. Đi ngang qua một ngôi làng, thấy một đoàn người dừng lại, khoảng ba bốn mươi người, có cả trâu ngựa, trên xe có người già và trẻ em.

Họ muốn rời khỏi Ma vực, nhưng ra khỏi làng chưa được bao xa thì tất cả đều biến thành sứ.

Hai người bèn khiêng họ vào ven đường, tránh giẫm đạp.

Nếu sau này Ma bị tiêu diệt, biết đâu họ sẽ hồi sinh.

Trên đường còn lác đác vài người, chắc là lúc trước trốn trong làng, được mẹ nuôi che chở, không bị sứ hóa. Nhưng do nhịn đói ba ngày chỉ uống nước, không còn cách nào khác đành phải ra ngoài tìm thức ăn.

Thỏ, lợn rừng, gà rừng đều đã biến thành sứ, chuột Tân Hương là thứ duy nhất họ có thể tìm thấy.

Chuột Tân Hương là dị thú, thời gian bị sứ hóa lâu hơn nhưng cũng bị ảnh hưởng, di chuyển chậm chạp, dễ bắt hơn.

Nhưng những người này cũng chậm chạp, không biết có bắt được chuột hay không.

“Nếu không sống nổi, hãy tìm một nơi an toàn nằm xuống, đợi người ta giết Ma, biết đâu sẽ sống lại.”

Trần Thực nói với họ.

Hắn rất lương thiện.

Dù sao những người này đều là dân làng mà hắn thường ức hiếp, nếu chết hết, sau này hắn thi đậu cử nhân lên làm quan, lúc đó ức hiếp ai?

Lý Thiên Thanh thấy thế cũng bắt chước khuyên mọi người tìm nơi an toàn nằm chờ chết.

Hai người đi săn trở về, thu hoạch hôm nay khá hơn hôm qua, chuột Tân Hương chạy chậm, bị họ bắt được mười mấy con. Chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng đủ cho dân làng Hoàng Pha thôn ăn mười mấy ngày.

Hai người kéo đuôi chuột về làng, Lý Thiên Thanh nhìn Hắc Oa chạy lon ton phía trước, bỗng nhiên lên tiếng: “Tiểu Thập, dã thú bên ngoài đều đã biến thành sứ, ngay cả dị thú như chuột Tân Hương cũng chậm chạp, sao Hắc Oa không bị ảnh hưởng gì?”

Trần Thực nhìn Hắc Oa, hạ giọng: “Ngươi cũng nghi ngờ nó?”

Lý Thiên Thanh gật đầu: “Đến dị thú còn bị ảnh hưởng, không lý nào một con chó bình thường lại không.”

“Ta và gia gia cũng nghi ngờ nó!”

Trần Thực nói nhỏ: “Chẳng qua chưa tìm được bằng chứng.”

Hắc Oa phía trước bỗng ủ rũ, đi chậm rì rì, chẳng khác gì chuột Tân Hương.

“Nó nghe được lời chúng ta, nên mới phải ngụy trang như vậy!”

Lý Thiên Thanh kinh hãi thốt lên: “Chắc chắn nó có vấn đề!”

Hắc Oa xoay người, vẫy cái đuôi lớn phát ra tiếng vù vù, mặt dày đi đến bên cạnh Lý Thiên Thanh, cọ cọ cái đầu vào chân hắn tỏ vẻ thân thiết.

Hai thiếu niên cùng cười ha hả.

Lúc này, Trần Thực bỗng nảy ra một ý nghĩ: “Đã mấy ngày rồi chưa gặp gia gia.”

Mấy ngày nay không thấy bóng dáng gia gia đâu, trong lòng hắn có phần bất an, dù sao gia gia cũng lớn tuổi rồi, nếu xảy ra chuyện bất trắc gì…

0.50308 sec| 2412.891 kb