Trương Lam nói với cha mẹ xong, vội vàng liền đi ra khách sạn, nhìn đồng hồ đón xe, đã ba giờ mười phút, nơi này cách rạp chiếu phim không xa, trên thực tế đi bộ mười lăm phút liền đến, nhưng Trương Lam sợ trễ, cho nên gọi xe ta-xi, kết quả đường bị tắc, đã trôi qua ba giờ mười lăm.

Phim đã bắt đầu, cô còn ở trong xe.

Ba giờ hai mươi phút, cô mới xuống xe, Trương Lam không dám gọi cùng phát Wechat cho Tiết Nhượng, điện thoại trong túi từ ba giờ mười phút không còn vang lên, Wechat cũng không còn gửi đến.

Cô còn đi giày cao gót, vội vàng chạy tới rạp chiếu phim, cuối tuần người rất đông, vào một đám lại có một đám ở bên ngoài chờ, Trương Lam chạy đến tìm kiếm mấy người Tiết Nhượng cùng Chu Nghệ ở khắp nơi, mới lấy điện thoại di động ra, mới nhất là một tin của Chu Nghệ.

【 Z Nghệ: Chúng tớ đi vào trước, Tiết Nhượng ở bên ngoài chờ cậu, chỗ ngồi của các cậu cùng bọn tớ không gần nhau, cậu đến cùng đi với Tiết Nhượng, chậc chậc, đúng rồi, sắc mặt Tiết Nhượng đột nhiên không tốt, Quách Vệ Đông phát lên vòng bạn bè, khen cậu đẹp, cậu ấy thấy được. 】

Trương Lam từ trong điện thoại di động ngẩng đầu lên, liền thấy Tiết Nhượng tựa vào trên vách tường, tay đút túi, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm cô.

Mấy cô gái đi ngang qua nhìn thấy cậu, rối rít che miệng, vừa quay đầu nhìn cậu một cái, quả thực đẹp trai vô cùng làm cho người nhìn chăm chú, Trương Lam bị cậu nhìn có hơi run lên, chủ yếu là tin Wechat của Chu Nghệ làm cho lòng cô bồn chồn không thôi, cô cẩn thận đi qua, ngẩng mặt, cười nói: "Tiểu ca ca, tớ tới rồi đây."

Tiết Nhượng nhàn nhạt nhìn cô một cái, đứng thẳng người, đi tới cửa xoát vé, Trương Lam vội vàng đuổi theo, đuổi kịp bước chân của cậu, cậu ngược lại đi không nhanh, cố ý chờ cô, cậu đưa vé cho người xóat vé, kiểm tra xong rồi đi vào, Trương Lam cũng đi vào theo, chính là cậu không nói chuyện với cô, trong lòng Trương Lam càng luống cuống, lúc này người vào không nhiều, hai bên đường dán áp phích, Trương Lam hừ một tiếng, nói: "Tiết Nhượng, cậu còn đi tớ liền tức giận."

Thân ảnh phía trước dừng lại, Trương Lam vù vù chạy tới, đứng ở trước mặt cậu, nhìn cậu.

Tiết Nhượng cũng cúi đầu nhìn cô, hai giây sau, cậu nói: "Ở cùng Quách Vệ Đông có vui không?"

"Không dễ chơi!" Trương Lam hừ nói.

"Không dễ chơi?" Tiết Nhượng giọng rất nhạt, tròng mắt sâu thẳm, giống như lúc vừa mới quen, lạnh lùng: " Không dễ chơi cậu còn cùng cậu ta chụp ảnh? Biết phim khi nào thì bắt đầu không?"

"Tớ..." Trương Lam ấp úng.

Cô đúng là không thấy điện thoại, chủ yếu là lúc ấy Chu Tử tới, cô vốn định đi, nhưng Chu Tử tới cô liền chạy không thoát, chờ kính rượu xong mới đi.

Tiết Nhượng cứ như vậy nhìn cô.

Trương Lam chần chờ một chút, tay quàng lên cổ cậu, đôi mắt Tiết Nhượng hạ xuống, Trương Lam đến gần cậu, ngửa đầu nói: "Tớ sai rồi, tớ về sau không cùng cậu ta chụp ảnh nữa."

"Còn có về sau?"

"Không có, không có về sau, tớ thấy cậu ta liền đi đường vòng được không?"

Tiết Nhượng duỗi tay, ôm eo cô, nghiến răng nói: "Đi đường vòng cũng không được."

"Vậy cậu muốn thế nào? Tớ đánh cậu ta một chút? Tớ có thể không đánh lại nha." Trương Lam trợn to hai mắt, cô hôm nay trang điểm nhẹ, làm cho khuôn mặt càng thêm tinh xảo, Tiết Nhượng nghiến răng, cúi đầu chặn lại môi của cô, gặm cắn, Trương Lam sợ hết hồn, rất nhanh thả lỏng để cho cậu hôn.

Một bàn tay đi lên, điện thoại tách một tiếng, Trương Lam nghiêng đầu, chỉ thấy cậu chụp ảnh hai người đang hôn nhau, Tiết Nhượng hôn xuống mặt cô: "Người Trung Quốc vô cùng coi trọng việc trả lễ lại."

Trương Lam đỏ mặt: "Cậu muốn làm gì vậy chứ?"

"Đi, phim bắt đầu lâu rồi." Tiết Nhượng tránh đề tài này, nắm tay cô, vào trong phòng.

Trên thực tế phim vừa mới bắt đầu có mười phút, bởi vì quảng cáo vừa kết thúc, phim mới bắt đầu chiếu, lúc bọn họ đi vào là màn hình đen, Trương Lam cũng không thấy Chu Nghệ cùng Annie ở đâu, chỉ có thể để cậu nắm tay dắt đi, một đường đi lên, kết quả ——

Vị trí ở hàng cuối cùng, hơn nữa phim này cũng không hấp dẫn gì, hàng cuối còn trống, Trương Lam hơi bị cận thị, cô lẩm bẩm: "Ngồi xa như vậy, tớ đều nhìn không tới."

"Đến rạp phim không phải là để xem phim." Tiết Nhượng nói.

Trương Lam kinh ngạc: "Vậy tới làm gì?"

Mới vừa hỏi xong, cô liền bị Tiết Nhượng ôm lấy, ngồi trên đùi cậu. Trương Lam kinh ngạc, ôm lấy cổ cậu, Tiết Nhượng cười khẽ: "Là tới hôn môi."

Trương Lam ở trong bóng tối đỏ mặt.

Ngay sau đó, Tiết Nhượngcúi đầu, chặn cái miệng nhỏ nhắn của cô, trằn trọc hôn môi.

Tâm tình nghiêm túc của Trương Lam muốn xem phim cuối cùng cũng thay đổi.

Bởi vì là hàng cuối cùng, cô ngồi trên đùi cậu, ôm cổ cậu, ngẫu nhiên nhìn màn hình lớn, dù sao đang chiếu cái gì cũng không biết, thỉnh thoảng bị cậu hôn một chút, sau hai tiếng đồng hồ phim liền kết thúc, vừa đúng năm giờ chiều, Trương Lam chóng mặt được Tiết Nhượng dắt ra đại sảnh.

Bên ngoài Chu Nghệ cùng mấy người khác đứng ở của xoát vé chờ, thấy bọn họ đi ra, kéo Trương Lam, cúi đầu hỏi: "Cậu ấy có tức giận không?"

"Ừ." Trương Lam nhỏ giọng gật đầu.

"Chậc, lúc cậu ấy nhìn thấy bức ảnh mặt đen đến không thể đen hơn, cậu cùng Quách Vệ Đông có quan hệ tốt như vậy sao?"

"Không có, tớ cùng cậu ta căn bản không quen biết, đi tiệc rượu gặp phải thôi." Trương Lam nói với Chu Nghệ, Chu Nghệ gật gật đầu, chậc một tiếng.

Đoàn người thương lượng nên đi ăn cái gì, ở dưới rạp chiếu phim không ít nhà hàng, cuối cùng nhất trí đi Xuyến Ngưu Nhục, vì vậy mọi người xuống tầng, Trương Lam cũng thấy lớp trưởng lớp bên cạnh, dáng dấp rất cao, Chu Nghệ khéo léo, đứng ở bên người cậu ta, luôn ngửa đầu cùng cậu ta nói chuyện, thái độ cậu ta ngược lại rất ôn hòa, nhưng mà lại không giống người đang yêu.

Tề Thích tay khoác bả vai Anie, cùng Tiết Nhượng nói chuyện.

Giọng Tề Thích rất thấp, khi nói chuyện, Trương Lam không nghe được, cô bị Tiết Nhượng ôm eo, hơi thở mọi người tràn ngập thanh xuân, thiếu nam thiếu nữ cũng đều rất đẹp làm người vừa ý, hấp dẫn không ít ánh mắt, nhất là Tiết Nhượng, cậu vừa đẹp trai lại cao, tay đút trong túi, nghiêng đầu cùng Tề Thích nói chuyện.

Khuôn mặt thiếu niên giống như phô trương.

Mấy cô gái đi qua, ríu rít nói chuyện: "Tiểu ca ca này dáng dấp thật đẹp trai nha."

"Hình như là học thần của trường Nhất Trung trong Phí thành?"

" Có thật không? Tiết Nhượng!"

"Ông trời ơi, thật là đẹp trai!"

"Cô gái trong ngực cậu ấy là ai?"

"Ôm thắt lưng... ôm thắt lưng... cậu ấy vậy mà ôm thắt lưng..."

Trương Lam nghe mấy người đó nói, trong lòng rất đắc ý, ngửa đầu nhìn Tiết Nhượng, Tiết Nhượng bị cô nhìn cúi đầu nhéo má cô, nhàn nhạt hỏi: "Nhìn cái gì?"

"Cậu rất đẹp trai." Trương Lam kiêu ngạo nói.

"Ừ." Cậu hừ một tiếng, đi xuống tầng, đi tới quán Xuyến Ngưu Nhục kia, lúc này người ăn rất nhiều, cuối tuần mà, thật may bọn họ tới, còn không cần xếp hàng, đi vào, tìm một cái bàn tròn ngồi xuống, muốn ăn tương liền tự đi lấy, Trương Lam đè bả vai Tiết Nhượng, nói: "Tớ tới tớ tới."

Cô giỏi nhất là cái này.

Tiết Nhượng nhàn nhạt nhìn cô, cười nói: "Tôi chỉ cần sa tế là được."

"Cái này sao? Không thêm chút dầu vừng hay gì sao? " Trương Lam sửng sốt một chút, hỏi ngược lại, Tiết Nhượng nắm tay cô nhéo một cái: "Không cần, là sa tế."

"Vậy được rồi." Trương Lam gật đầu, xoay người đi lấy.

Cô thích dầu vừng còn có rau thơm, sau đó thêm nhiều nước tương còn có mấy hạt tiêu, Tiết Nhượng làm một ít nước chấm salad, để lại, đặt ở trên bàn, Tiết Nhượng kéo ghế cho cô, để cho cô ngồi xuống, Trương Lam nghiêng đầu xem điện thoại cậu, Tiết Nhượng mở ra cho cô nhìn.

Một giây kế tiếp, mặt Trương Lam đỏ lên, cô chỉ vào cậu: "Cậu cũng chỉ cho cậu ta xem thôi đúng không?"

" Đúng vậy." Tiết Nhượng lười biếng cầm đũa lên, chấm nước chấm salad, để lên khóe môi Trương Lam, Trương Lam theo bản năng lè lưỡi liếm một cái.

Giống như một con mèo nhỏ, đáng yêu bao nhiêu miễn bàn.

Tiết Nhượng nâng lên ngón cái, ma sát khóe môi cô, lau đi một chút nước nơi khóe môi cô, cậu liếm đầu ngón tay mình, mặt Trương Lam đỏ như muốn nhỏ máu, đẩy tay cậu ra: "Có cái gì tốt mà liếm."

Những người khác cười lên, Tề Thích lười biếng nói: "Liếm như vậy mới có hương vị đi."

Chu Nghệ ha ha cười: "Các cậu không cần dơ như thế được không, ăn ăn ăn."

Tiết Nhượng phát lên vòng bạn bè.

Một bức ảnh thêm chữ, là bức ảnh cậu hôn Trương Lam kia, bất quá chỉ cho Quách Vệ Đông còn có Trương Lam xem, nhưng Trương Lam không có Wechat Quách Vệ Đông, cũng không biết cậu ta có phản ứng gì.

Bên Tiết Nhượng, Quách Vệ Đông cũng không trả lời.

Nhưng trong lòng Tiết Nhượng rất thỏa mãn, ăn rất thoải mái.

Mọi người ăn xong, đã hơn bảy giờ, Trương Lam nhận được cuộc gọi của Trương Trọng Cảnh, hỏi cô đã ăn cơm chưa, Trương Lam ăn miếng thịt bò, nói: "Con cùng bạn học ăn ở bên ngoài."

Trương Trọng Cảnh cười hỏi: "Cùng bạn học trường nào?"

"Nhất Trung."

"Ừ, đừng về quá muộn, cha cùng mẹ con tối nay ở nhà, con về sớm một chút, chúng ta có thể trò chuyện."

"Vâng, ba ba." Trương Lam nhu thuận đáp.

Cúp điện thoại, Tiết Nhượng lại gắp một miếng thịt bò đến trong miệng cô, cô há miệng cắn, một bên nhai lại gần Tiết Nhượng, thấp giọng nói: "Tớ có thể phải về nhà sớm, cha mẹ tớ hiếm khi ở nhà, cho nên..."

Tiết Nhượng nghiêng đầu nhìn cô, hôn khóe môi cô: "Được."

Trương Lam cười nhai thịt bò, Tiết Nhượng xoa xoa khóe môi, chơi điện thoại.

Hai người tay nắm tay, đặt ở trên đùi cậu, Trương Lam nuốt thịt bò, tựa trên cánh tay cậu, hỏi: "Cậu sau khi tốt nghiệp sẽ làm thương nhân sao?"

Tiết Nhượng chơi điện thoại di động nói: "Không có, lên đại học liền đi làm."

"Nhanh như vậy sao?" Trương Lam trừng lớn mắt.

Tiết Nhượng lãnh đạm nói: "Thương nhân không cần trình độ học vấn cao, tôi một bên đi học một bên sẽ đi thực tập."

"Nga." Trương Lam gật đầu.

Cô lại nghĩ tới lời cha mẹ nói, muốn cho cô xuất ngoại.

Cô nhìn về phía Tiết Nhượng Tiết Nhượng, cậu rũ mắt, lười biếng chơi game.

Trương Lam cảm thấy, cô không cần xuất ngoại.

Sau một lát, cô chọc tay cậu, Tiết Nhượng nghiêng đầu: "Ừ?"

Trương Lam nhìn cậu: "Nếu như tớ xuất ngoại, cậu sẽ chia tay với tớ sao?"

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu ca ca thật là khí phách.

Tôi thích, ôm về nhà.

0.89564 sec| 2414.102 kb