Tôi nhanh chóng xoay người nhìn lại, chỉ thấy trong khu rừng đối diện dòng suối nhỏ, có một ánh mắt xanh lục nổi lên giữa đêm đen, nó đang nhìn chằm chằm vào tôi… Sói!

Tôi liếc nhìn xung quanh, thấy có ít nhất bảy, tám đốm sáng xanh lục như vậy, lông tơ trên người tôi tức khắc dựng hết cả lên.

Tôi quay lưng lại, cố giả vờ như mình không nhìn thấy, xong ngay lúc đó bầy sói lại di chuyển, tôi nghe thấy tiếng chúng vội càng chạy xuyên qua khu rừng phía bên này.

“Cứu tôi với!”

Tôi hét lên một tiếng thật to, đồng thời giắt chiếc ấm lên người, rút con dao găm luôn đeo bên người rồi bỏ chạy, vừa chạy tôi vừa nghĩ xem mình phải làm gì.

Lúc này chắc chắn tôi không thể quay lại lều, Nha Tử còn đang nằm đó, nếu dẫn bầy sói qua khu lều sẽ dễ xảy ra chuyện không may. Tôi vẫn còn dũng khí để đối phó với một con sói, nhưng đối mặt với bảy, tám con, tôi hoàn toàn không ngăn cản nổi.

Bầy sói rất nhanh đã vượt qua được con suối, âm thanh vang lên chẳng khác gì bùa đòi mạng, tôi lại hét lên hai tiếng để chắc chắn sẽ có người trả lời, rồi dùng miệng ngặm chặt con dao găm, sau đó dùng cả hai tay hai chân để trèo lên một cái cây lớn.

Bầy sói vây quanh gốc cây tôi vừa trèo lên, nương theo ánh trăng, tôi có thể nhìn thấy rõ một bầy sói gầy đến trơ cả xương, dường như đã rất lâu rồi chúng không có con mồi để ăn.

Tôi thấp giọng chửi rủa, một bầy sói đã khó đối phó rồi, huống chi là bảy, tám con sói đói chứ!

“Không đúng, ngọn núi lớn thế này, sao lại có sói đói được chứ?” Một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi. Tuy rằng trong chốn rừng rậm không thể so sánh với những nơi khác, nhưng ít nhất cũng có thỏ, gà rừng hay những động vật nhỏ khác để ăn, với sức chiến đấu của bầy sói, sao chúng lại có thể đói đến mức thành vẻ thế này được?

Tuy nhiên bây giờ không phải là lúc cho tôi ngẫm nghĩ, bởi vì có một con sói đã trèo lên thân cây, chớp mắt một cái nó đã trèo được nửa cây rồi.

Bởi vì tôi tưởng mình chỉ ra ngoài lấy nước nên không mang theo súng, vũ khí duy nhất trên người tôi chỉ là một con dao găm, lúc này tôi đúng là đã rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Tôi nhanh chóng cởi thắt lưng của mình xuống, tạo thành một vòng tròn và nhắm vào con sói đang leo lên. Nhưng ai có ngờ được nó lại linh hoạt dị thường, đến mức mà có thể nghiêng đầu né được thắt lưng, nó vòng qua thân cây, thò đầu sang hướng bên kia, định cắn tôi một cái.

Tôi nhét thắt lưng quanh eo, ngậm con dao găm vào miệng và né tránh đầu sói, sau đó duỗi tay ra bóp chặt lấy cổ con sói nọ!

Con sói rất khỏe, liên tục di chuyển đầu giữa hai tay tôi, khiến tôi nhiều lần suýt chút nữa trượt tay, nhưng tôi chỉ có thể cắn chặt răng mà chống đỡ. Bởi vì đầu của con sói nọ gần như đã chạm vào đầu tôi, nước dãi tanh hôi chảy ra trên mặt khiến người ta cảm thấy buồn nôn, nếu buông tay ra, chắc chắn tôi sẽ phải chết.

“Gào!”

Đàn sói phía dưới đột nhiên đồng loạt gầm lên, khiến tôi sợ tới mức run tay, hai tay tôi cũng bất giác nới lỏng một chút. Con sói nọ nhanh chóng cắn vào cổ tôi, tôi lập tức siết chặt đôi tay, đẩy nó ra.

Kẽo kẹt…

Một tiếng giòn tang van lên, tôi không khỏi ngơ ngác, khó nhọc quay đầu lại, liền nhìn thấy cành cây mình đang đứng đã nứt ra...

Tôi nhìn xuống và thấy những con sói còn lại đang lượn quanh thân cây, cũng có mấy con đang cố gắng bò lên trên cây, cũng may dường như chúng không biết leo cây, nên chỉ có thể nhìn chằm chằm vào tôi như hổ rình mồi.

Nhưng ai ngờ tôi vừa mới thở phào nhẹ nhõm, đã thấy bọn chúng đều nghe hàm răng nanh sắc nhọn ra, bắt đầu gặm thân cây, chỉ trong chốc lát, bọn chúng đã gặm được một cái lỗ trên thân cây, đón chừng không tới vài phút nữa, thân cây to lớn này sẽ đổ xuống.

Kẽo kẹt…

Lại có một tiếng giòn vang, tôi thầm mắng một tiếng trong lòng: Sợ là trước khi cây đổ, cành cây này sẽ không trụ được trước!

Cuộc đối đầu kéo dài thêm, đôi tay cũng tôi cũng bủn rủn dần, nhưng tôi chỉ có thể nghiến răng và chống lại.

Kẽo kẹt…

Âm thanh thứ ba vang lên, cành cây bị gãy, chỉ trong tích tắc ấy, tôi bỗng nhiên buông một tay, liều mạng ôm lấy thân cây, đồng thời ném con sói ra ngoài.

Nói là ném, không bằng nói là con sói nọ ngã xuống theo quán tính, chỉ nghe thấy một tiếng bang, nó ngã thật mạnh xuống đất, gãy cổ mà chết.

Tôi hít một hơi sâu, con sói biết trèo cây đã chết, bước tiếp theo sẽ dễ dàng hơn một chút.

Đàn sói rên rỉ khe khẽ xung quanh con sói đã chết, rồi tốc độ gặm cây của chúng càng nhanh hơn, tôi có thể cảm nhận được thân cây lớn hơi nghiêng rồi.

Tôi cúi đầu nhìn xuống vết cắn trên thân cây, rồi nhìn sang một thân cây cách đó gần nhất… nếu tôi nhảy sang đó cùng lúc cái cây này đổ xuống, tỷ lệ thành công sẽ cao hơn!

Bởi vì căn cứ vào những vết cắn của bầy sói, khi cây đổ vừa khéo sẽ nghiêng sang bên cạnh.

Nhưng ngay vào lúc thân cây đổ xuống, cũng là lúc bầy sói sẽ đồng thời xông lên, cho nên tốc độ của tôi nhất định phải thật nhanh!

Tôi lo lắng nhìn chằm chằm vào bầy sói, chuẩn bị tư thế nhảy thật tốt, chỉ nghe thấy một tiếng răng rắc, tôi liền nhanh chóng vịn theo thân cây mà nhảy sang bên cạnh.

0.26313 sec| 2419.578 kb