Người dịch: PrimeK Tohabong

Tòa Phủ Phò mã này.

Ngoại trừ ngày đại hôn cô dâu lộ ra một mặt, nào còn có nửa điểm dấu hiệu nữ chủ nhân tồn tại?

Liền ngay cả nữ công tử Sở quốc, đều có thể tìm cớ ở chỗ này thường trú, Nguyên Dương công chúa này thật sự một chút cũng không quan tâm Vô Kỵ sao?

Nàng biết hôn nhân chính trị đáng sợ.

Lại không nghĩ tới lại đáng sợ như vậy.

“Hôn nhân chính trị…..”. tính là hôn nhân sao?

Hoa Triều có chút mê mang, đứng lặng tại chỗ hồi lâu, mới khẽ thở dài một hơi, về tới phòng ốc lúc trước.

Nâng má, cách cửa sổ ngóng nhìn phòng ốc Doanh Vô Kỵ ở.

Nàng không hiểu.

Vì cái gì chính mình hận không thể đặt ở trên đỉnh trái tim Vô Kỵ.

Những nữ tử khác lại một chút cũng không đau lòng.

……

Hàn phủ.

Đại sảnh nghị sự.

Tất cả cao tầng của Hàn gia ở Giáng Thành đều đã đến đông đủ.

Chính xác mà nói.

Là căn bản không có đi đâu cả.

Từ tối hôm qua tin tức chiến thắng của Triệu Ninh ở tiền tuyến truyền đến, bọn họ cũng đã hội tụ ở nơi này,cãi vã suốt cả tối về việc có tham gia chiến sự hay không.

Cuối cùng.

Họ đã từ bỏ việc xuất quân.

Dù sao Hàn gia không phải Ngụy gia, không có Ngụy võ tốt cường đại được Ngô Khởi huấn luyện ra, căn bản không thể làm được một lúc đôi việc là tác chiến cả với Sở Triệu.

Ngụy gia không ở vào tình thế xấu như bọn họ, một khi bị Sở quốc công chiếm Linh Khí Tuyền Nhãn, toàn bộ Hàn gia đều sẽ phế bỏ hơn phân nửa.

Cho nên suy nghĩ nhiều lần, cuối cùng bọn họ quyết định, tất cả binh lực đều điều đến biên giới Lê Sở, không cho Sở quốc lại mơ ước nửa phần với bọn họ.

Mọi thứ đều có giá của nó.

Lúc bọn họ quyết định làm như vậy, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng gánh vác lửa giận Ngụy gia.

Dù sao Hàn gia đã chọc tới Ngụy gia rất nhiều lần.

Chuyện lần trước Ngụy Đằng còn chưa giải quyết xong.

Lần này lại phản lại lời hẹn tấn công Triệu.

Thay là người khác

Thì cũng lửa giận bừng bừng

Nhưng bất quá theo tình huống hiện tại thì mặc kệ Hàn gia làm cái gì, coi như là đem phần mộ tổ tiên Ngụy gia đào, hai nhà Ngụy Hàn vẫn là đang cùng đu trên một sợi dây

Cho dù ngươi có tức đi nữa thì

Sau khi tức giận xong mọi người vẫn là hảo huynh đệ.

Ngươi nói xem ngươi muốn trút giận như thế nào, huynh đệ đều chiều ngươi.

Dù sao hai nhà chúng ta cũng không có khả năng lật bàn.

Từ kết quả cuối cùng mà xem, dường như song phương đều có thể tiếp nhận.

Chỉ có Hàn Uy khóc ròng: “A ba, a ba…”

Máu tươi theo khóe miệng của hắn ào ào chảy xuống, chỉ còn lại nửa cái lưỡi, nhưng làm thế nào cũng không biểu đạt được oan khuất trong lòng hắn.

“Ngươi đối với Hàn gia kính dâng, tất cả mọi người sẽ khắc ghi trong lòng, trong khoảng thời gian này ngươi lại dốc lòng bế quan, một ngày nào đó đột phá Binh Nhân cảnh, liền có thể trở thành cao thủ chân chính được Hàn gia chúng ta cung phụng, không cần nói chuyện!”

Hàn Uy còn muốn nói cái gì đó, nhưng âm thanh hắn phát ra không ai có thể nghe hiểu được.

Cuối cùng, chỉ có thể dưới sự dẫn dắt của y sư, âm thầm rời khỏi đại sảnh nghị sự.

Dù sao, con trai của Hàn Giả rất nhiều, không thiếu một mình hắn.

Về phần đột phá Binh Nhân cảnh…..”.

Dốc lòng bế quan, đích xác có cơ hội làm được!

Nhưng cũng chỉ là có cơ hội mà thôi!

Mặc dù đột phá Binh Nhân cảnh.

Cũng là một Binh Nhân cảnh không có đầu lưỡi.

Không thể làm tướng.

Chỉ có thể làm tay chân ẩn núp ở phía sau màn.

Cả đời bị khuất bóng

Cảnh ngộ của Hàn Uy, cũng không gây ra bất kỳ gợn sóng nào.

Bởi vì Ngụy gia chịu dùng phương thức này để trút giận, đã nói rõ về sau hai nhà vẫn giữ lại khả năng chung sức hợp tác.

Nếu là bỏ lỡ lần này xuất binh cơ hội, về sau muốn xuất binh liền khó khăn, về sau chúng ta đến tột cùng nên tính toán như thế nào?”

Vẻ mặt Hàn Giả cũng có chút ngưng trọng.

Bởi vì mặc kệ từ phương diện nào mà xem, Ngụy Hàn liên thủ tấn công Đất Triệu đều là lựa chọn thu lợi lớn nhất.

Nhưng hiện tại Càn Sở Tề đều xuất binh ra biên cảnh, khiến bọn họ căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ hội này trôi qua

Hàn Giả không tức giận sao?

Hắn thật sự tức giận!

Hắn cũng muốn học Ngụy gia, mạnh mẽ cùng Triệu gia đổi thổ địa, nhưng Hàn gia không có binh lực cường đại như Ngụy gia, cũng không có vị trí địa lý bọn họ có thể đánh cuộc.

Chỉ có thể thầm hận, vì sao Triệu Kỵ điên cuồng như vậy, trêu chọc hai con sói đói, cũng không muốn lấy thịt nuôi Ngụy Hàn.

Nhưng hiện tại, rối rắm những vấn đề này đã không còn hữu dụng.

Hàn Giả đột nhiên đứng dậy, chỉ vào bản đồ trên tường: “Địch quốc không chịu nổi một kích, đã là sự thật không thể chối cãi, Triệu Ninh triệt để đánh hạ đất mới, chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng muốn xây dựng đất mới, cũng không phải đánh thắng mấy trận đại chiến là có thể giải quyết.

Bọn họ muốn người!

Chúng ta lại càng không cho bọn họ người!

“Từ hôm nay trở đi, dỡ bỏ lệnh cấm nông cụ bằng sắt và ruộng tư, mỗi thâm canh một mẫu ruộng công, liền cho phép khai khẩn một mẫu ruộng tư, khai hoang từ ba năm trước, miễn thuế ruộng tư.

Các nơi khác trên đất Hàn, do phủ nha xuất nhân thủ thiết lập trạm gác tại yếu địa, cấm hết thảy dân lưu lạc ra ngoài.

Ta muốn xem bệ hạ của chúng ta rốt cuộc dựa vào cái gì mà cướp được người từ Hàn Giả.

Mọi người đồng loạt hít sâu một hơi.

Đêm qua không khai chiến

Nhưng thật ra đã khai chiến

0.46893 sec| 2420.422 kb