Nghiêm Bân không giấu nổi sự hưng phấn:
“Vậy tôi xin thay mặt các nhân viên cảm ơn quản lý ạ!”
Theo cơ cấu lương, lương trước thuế tháng này của anh ấy sẽ hơn 20.000 tệ.
Nó hoàn toàn đã nằm ngoài sự mong đợi của Nghiêm Bân.
Lương của nhân viên tháng này là hơn 7.000 tệ, cộng thêm tiền thưởng thfi cũng gần 10.000 tệ.
Với mức thu nhập cao như vậy thì khoảng thời gian bận rộn này là quá xứng đáng, và họ cũng không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào.
Doanh số bán trà túi lọc được tính riêng.
Doanh số bán tích lũy của túi trà Ô Long hoa quế vượt quá 130.000 túi và doanh số bán trà Tâm Sen là khoảng 40.000 túi, với tổng doanh số là 2.36 triệu.
Trong đó, chi phí mua lá trà chiếm 40%, khoảng 920.000 tệ, còn lại là chi phí thiết bị và nhân công.
Tính như vậy thì lợi nhuận thuần của trà túi lọc gần gấp đôi so với đồ uống, là 1.332 triệu!
Diệp Hàm hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy bảng thống kê, doanh số bán ra thực sự vượt quá mong đợi của cô.
Nhưng nghĩ lại thì cũng cảm thấy rất có lý.
Khách hàng mua trà túi lọc mỗi lần đều lấy 10 hoặc 20 túi, bình quân một người mua hơn 200 tệ.
Dù lượng khách mua trà túi lọc ít hơn lượng người mua trà sữa nhưng doanh số lại lớn hơn và gấp hai lần so với doanh số bán đồ uống.
Ngoài ra còn có một đơn hàng lớn nữa.
Công ty Khoa Học Công Nghệ Tương Lai đã mua 40.000 gói trà Ô Long hoa quế, chiếm 1/3 tổng doanh thu.
Đúng là phong cách của mấy công ty lớn.
Ánh mắt Diệp Hàm dừng lại ở đơn bán hàng của Công ty Khoa Học Công Nghệ Tương Lai, hình ảnh Phó Vân Trạch ký kết hợp đồng với cô hiện lên ở trước mắt.
Ngón tay đối phương nắm chặt lấy cây bút máy, khiến cô không tự chủ được mà nhìn vào bàn tay với khớp xương rõ ràng của anh.
Bởi vì dùng sức nên gân bàn tay hơi nổi lên, thon dài và mạnh mẽ, sau đó là những chiếc cúc áo ngọc lục bảo tỏa ra ánh sáng màu xanh dưới ánh đèn, rất đẹp...
Diệp Hàm nhanh chóng tỉnh táo lại, đem những suy nghĩ không liên quan bỏ ra khỏi đầu.
Combo trà bánh đặc biệt được tung ra vào ngày 15 tháng 11, với thu nhập cố định hàng ngày là 200 suất, mỗi suất có giá 128 tệ, tổng cộng là 25.600 tệ.
Trà bánh hẳn là có lợi nhuận cao nhất. Các nguyên liệu thô như hoa quế, ngó sen và hạt sen đều là nguyên liệu có sẵn ở vườn bách thảo, ngoại trừ chi phí nhân công của đầu bếp Du và một số người khác, còn có chi phí hộp trúc, thì chi phí của những nguyên liệu khác thật sự rất thấp.
Sau nửa tháng, lợi nhuận thuần vượt qua con số 300.000 tệ.
Tính toán một phen, cửa hàng đồ uống có diện tích chưa đến 50 mét vuông thực sự đã mang lại lợi nhuận hơn 2.3 triệu tệ chỉ trong một tháng!
Nhìn thấy con số này, Diệp Hàm có chút hoảng hốt.
Ngay cả bản thân cô cũng không ngờ lợi nhuận lại cao đến vậy.
Tuy nhiên, một khi trà túi lọc bị đưa ra khỏi dây chuyền sản xuất, lợi nhuận sẽ giảm đi hơn một nửa, nhưng cho dù vậy thì thu nhập vẫn rất khả quan.
Dù sao thì ban đầu cửa hàng đồ uống cũng chỉ là hoạt động kinh doanh phụ của vườn bách thảo chứ không phải là hoạt động kinh doanh chính.
Trong lúc cô đang suy nghĩ, Vương Vân cũng đã thống kê xong số lượng vé thường niên đã được bán ra.
Nhờ việc khai trương cửa hàng đồ uống, còn có những chú thiên nga ở Hồ Thiên Nga, hai địa điểm này đã thu hút một lượng lớn khách du lịch, số lượng đơn đăng ký vốn đang trì trệ đã bắt đầu tăng mạnh trở lại, đạt tới con số vượt ngoài sự mong đợi.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo