Khách du lịch đã đến những nơi đang nuôi thả thiên nga để check in, lợi dụng dư luận ở trên mạng để chỉnh đốn và cải cách nhiều nơi.
Tất cả cũng là vì muốn cho thiên nga có một môi trường sống tốt hơn.
Và có lẽ nhiều người cũng không ngờ đến, nguyên nhân của những phong trào này thật ra lại bắt nguồn từ một vườn bách thảo.
Chập tối, Liễu Nghệ đi theo Diệp Hàm, cả hai cùng nhau đi tới hồ Thiên Nga.
Vừa nhìn thấy Diệp Hàm, đàn thiên nga cao quý lạnh lùng lập tức vỗ cánh, bay về phía ven hồ, con nào con nấy cũng vứt bỏ dáng vẻ kiêu ngạo, vươn cổ cọ nhẹ vào lòng bàn tay của cô.
Ngay cả khi Diệp Hàm ngồi xổm xuống, hai con thiên nga đen cũng tựa cổ lên vai cô, âu yếm rúc vào người cô, còn dang rộng đôi cánh đòi ôm.
Diệp Hàm ôm nó vài giây rồi thả xuống.
Nặng quá.
Việc ôm con thiên nga nặng hơn chục cân hơi khó khăn và đôi cánh của nó gần như đã che kín mặt cô.
Vào những ngày đầu tiên chúng được chuyển đến Hoa Gian Tập, cỏ nước, tảo và các loại thực vật thủy sinh cũng vừa mới được thả xuống hồ Thiên Nga.
Lo lắng thiên nga không thích nghi được nên Diệp Hàm đã cho chúng ăn cỏ xanh.
Ngửi thấy mùi cỏ xanh, một đàn thiên nga lập tức bay tới tranh giành thức ăn, ngay cả cỏ rơi xuống đất cũng bị ăn sạch.
Sau một tuần, đàn thiên nga từ hơi hung dữ đã chuyển sang cực kỳ tình cảm.
Một số con thiên nga đen rất biết làm nũng, mỗi ngày đều dang rộng đôi cánh để Diệp Hàm ôm.
Những con thiên nga khác cũng vây quanh cô, vỗ cánh thu hút sự chú ý của Diệp Hàm.
Có thể nói đây là một cảnh tượng ‘tranh sủng’ với quy mô lớn.
Liễu Nghệ đi theo ở phía sau, sắp khóc không ra nước mắt.
Tại sao đều là con người, nhưng cách chúng đối xử với cô ấy và quản lý lại khác biệt đến như vậy?
Mấy hôm trước Liễu Nghệ suýt bị thiên nga mổ vào tay, nhưng cũng may là cô ấy đã chạy nhanh.
Nguyên nhân chính là bởi vì Liễu Nghệ bị thu hút bởi những chiếc lông vũ trên người thiên nga, đặc biệt là chiếc lông ở phần đuôi kia, dài ít nhất sáu bảy mươi phân, thẳng tắp, trắng không tì vết, thật sự là xinh đẹp vô cùng.
Cô ấy muốn nhổ hai chiếc lông của chúng rồi giấu đi, nhưng có vẻ như thiên nga đã nhìn thấu được suy nghĩ này, thế nên mỗi khi nhìn thấy Liễu Nghệ, chúng đều sẽ đuổi theo cô ấy.
Kết quả bây giờ Liễu Nghệ cũng không dám lại gần chúng, chỉ dám đến gần khi có quản lý đi cùng.
Diệp Hàm bảo cô ấy đặt chiếc cân điện tử xuống đất, sau đó cân từng con thiên nga một, không tồi, vẫn đang trong quá trình tăng cân.
Có vẻ thích nghi khá tốt.
Vốn Diệp Hàm còn định thuê một người chăn nuôi chuyên nghiệp về càng sớm càng tốt, nhưng bây giờ xem ra cũng không cần vội nữa.
Tạm thời cứ để như này đi, đợi đến khi ký túc xá xây xong rồi tuyển người sau cũng không muộn.
Liễu Nghệ đứng ở phía sau quản lý, lén lút chạm vào con thiên nga đen trông có vẻ khá thân thiện.
Wow, thật sự là chạm được vào nó rồi!
Bộ lông vô cùng mềm mượt, cảm giác lúc sờ vào quả thật là vô cùng tuyệt vời.
Dáng vẻ thiên nga đen cong chiếc cổ và nổi trên mặt nước giống hệt như một loại trang sức pha lê của một thương hiệu nào đó, trông rất tao nhã.
Ngay khi Liễu Nghệ đang định ra tay với con thiên nga trắng nào đó, nó lại đột nhiên đập cánh dữ dội, khiến cô ấy hoảng sợ hét lên một tiếng, sau đó bỏ chạy nhanh hết mức có thể.
Liễu Nghệ: Đáng thương.jpg
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo