Hiện tại, trong vườn bách thảo có khoảng 500 loài thực vật, sau một khoảng thời gian nữa sẽ tăng thêm các loài thực vật ăn côn trùng và các giống hoa lan khác, đồng nghĩa với việc sẽ có nhiều loài thực vật hơn nữa.

Cho dù không tính những thẻ kẹp sách được thêm vào sau, xác suất sưu tầm đủ 500 tấm thẻ kẹp sách khác nhau là quá thấp.

Việc lấy được thẻ kẹp sách có tính lặp đi lặp lại và không thể kiểm soát được, đồng thời còn cần một số lượng rất lớn, thêm vào đó là cả sự may mắn.

Hơn nữa, việc cho ra đời 500 bức tranh minh họa về cây cỏ cũng là cả một quá trình, từ thiết kế, sắp chữ, in ấn cho đến dùng hoa quế để huân hương, v.v., một bước nào cũng không thể thiếu.

Hiện tại, Hoa Gian Tập chỉ in hơn 100 loại thẻ kẹp sách và 2-3 loại thẻ kẹp sách mới được phát hành mỗi ngày, tăng thêm về mặt số lượng từng chút một.

Nhìn thế nào thì đó cũng là một quá trình sưu tầm rất dài.

Nhưng nếu ai đó thực sự sưu tập đủ tất cả...

Điều đó nói lên người đó có một niềm yêu mến đặc biệt với Hoa Gian Tập.

Xứng đáng được khen thưởng vì đã bỏ ra số tiền và công sức khổng lồ để làm được việc này.

Diệp Hàm nghĩ, đến lúc đó có thể lựa chọn tặng một cuốn album về tranh minh họa thực vật được chế tác hoàn chỉnh, hoặc phiếu đồ uống trong nửa năm hoặc suất bao trọn gói, v.v... tất cả đều được.

Phải xem bên kia lựa chọn như thế nào.

Diệp Hàm trả lời: “Có, người thu thập đủ thẻ kẹp sách có thể tự mình lựa chọn giải thưởng.”

Vì vậy trong cuộc họp video, hàng chục người phụ trách các khu vực lớn trơ mắt nhìn Tổng Giám Đốc Phó thường ngày trên mặt không có biểu tình gì, không biết anh đã nhận được tin nhắn của ai, nụ cười chợt nở trên khuôn mặt lạnh lùng.

Phó Vân Trạch đầu ngón tay khẽ động: “Được.”

Phó Vân Trạch: “Tôi sẽ cố gắng lấy được phần thưởng mà tôi muốn.”

Sau khi gửi tin nhắn, người đàn ông đặt điện thoại xuống, thu lại ý cười, tiếp tục nghe cấp dưới báo cáo.

Tuy rằng vẻ mặt của anh dường như không thay đổi, nhưng những người phụ trách các khu vực lớn đều có thể phát hiện ra tâm trạng của anh rất tốt, cảm giác rất trực quan là số người trực tiếp bị trả lại báo cáo đã giảm xuống.

Khiến cho những người chưa báo cáo không nhịn được mà thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Dựa theo tiêu chuẩn vô cùng cao của Tổng Giám Đốc Phó, nếu tình trạng này tiếp diễn, bọn họ đoán chừng có thể sẽ bị ‘tiêu diệt toàn quân’.

May mắn thay, có người đã cứu giúp bọn họ.

Dù những người phụ trách khu vực không biết người đó là ai nhưng điều đó cũng không ngăn cản bọn họ chân thành biết ơn cô.

Diệp Hàm hoàn toàn không hay biết gì về việc này.

Cô có vẻ hơi giật mình khi nhìn thấy tin nhắn của Phó Vân Trạch.

Anh cũng đang thu thập thẻ kẹp sách sao?

Hơn nữa luôn cảm thấy câu “phần thưởng mà tôi mong muốn” hoàn toàn khác với phần thưởng mà cô đề cập.

Chắc là ảo giác thôi nhỉ?

*

Ngay khi lượng tiêu thụ của series hoa quế - sản phẩm chính của Hoa Gian Tập tăng mạnh, Vương Vân đã đến để báo cáo công việc:

“Quản lý, có rất nhiều du khách đã đăng ký thẻ thường muốn nâng cấp lên thẻ VIP niên. Em xem có nên đồng ý không?”

Diệp Hàm:

“Có thể nâng cấp lên thẻ VIP, chỉ cần bù phần chênh lệch giá dựa theo giá gốc là được.”

Vương Vân gật đầu:

“Được.”

Sau đó chị ấy tiếp tục nói:

“Thời gian đặt trước thẻ thường niên sắp kết thúc rồi, ban đầu số người nộp đơn không ngừng giảm xuống, nhưng sau khi ra mắt đồ uống thì đã có sự cải thiện lớn. Cá nhân chị đề nghị kéo dài thời gian đặt trước thẻ.”

0.22069 sec| 2382.57 kb