Nghiêm Bân cho rằng không có vấn đề gì, số lượng nhân viên như vậy là đủ.
Vì chi phí thuê mặt bằng và lương công nhân, quán trà sữa chỉ cần ba nhân viên là đủ, vẫn áp dụng lịch làm việc 2 người trực ca, nên vào thời gian bình thường chỉ thấy hai người làm việc.
Tại một số cửa hàng doanh số không cao, thì chỉ có một người làm việc.
Giống như anh ấy.
Hơn nữa, cửa hàng đồ uống của Hoa Gian Tập cũng không mở cửa quá muộn như các quán trà sữa bên ngoài là hoạt động liên tục đến tận 22 giờ.
Cửa hàng đồ uống không mở cửa vào ban đêm và đóng cửa vào lúc 5 giờ chiều, đến khi tất cả du khách ra về thì cũng đã gần 6 giờ tối, là thời gian tan tầm của nhân viên văn phòng.
Với 5 nhân viên thì có thể thay phiên nhau nghỉ ngơi.
Ít nhất đối với anh ấy, thời gian làm việc giảm đi một phần ba, nhưng mức lương lại cao hơn nhiều so với các cửa hàng khác.
Điều này khiến Nghiêm Bân tràn đầy nhiệt huyết, ước gì cửa hàng đồ uống mở cửa sớm hơn một chút.
Trong khi đó, Diệp Hàm đang bận rộn với việc chỉnh sửa túi và cốc ly.
Trong khi đó, Diệp Hàm đang bận rộn với việc chỉnh sửa túi và cốc ly.
Với túi giấy dùng để đựng nước uống, thiết kế không cần quá cầu kỳ, vì vậy Vương Vân đã nhờ người thiết kế theo phong cách tối giản.
Họ sử dụng túi giấy màu trắng, có bo viền, chính giữa mặt trước là một hình tròn màu xanh nhạt, có các bông hoa quế nhỏ màu vàng được rắc bên trong, ba chữ “Hoa Gian Tập” được in màu trắng, font chữ theo kiểu bút lông, trông khá đơn giản, trang nhã và có chút tươi mới.
Phía sau của túi giấy có mã QR của tài khoản công chúng, rất tiện để quét.
Tuy nhiên, vì đó là túi giấy với phiên bản dày hơn, nên giá thành sẽ cao hơn một chút.
Chi phí sản xuất cho một chiếc cốc là 0.3 tệ, hai cốc là 0.5 tệ; giá túi giữ nhiệt mùa đông sẽ có giá cao hơn, giá bán buôn khoảng 0.8 tệ một túi.
Diệp Hàm đã đặt đơn hàng đầu tiên với 30.000 túi giấy và 10.000 túi giữ nhiệt, tổng chi phí là hơn 20.000 tệ.
Giá cả không rẻ, hơn nữa còn có chút lãng phí.
Túi giấy dày như vậy chỉ sử dụng được một lần rồi đem vứt đi, quả thật là rất phí phạm.
Tốt nhất là tìm cách để tái sử dụng nó.
Diệp Hàm đang suy nghĩ về vấn đề này, làm sao để tránh lãng phí đây.
Sưu tập mười chiếc túi để đổi một ly đồ uống?
Nhưng cô nhanh chóng gạt bỏ ý tưởng này.
Thứ nhất, số lượng không dễ thống kê; thứ hai, nếu khách du lịch mua, họ phải sưu tập mười lần mới đủ.
Với độ khó cao như vậy, khách hàng sẽ mất đi sự kiên nhẫn.
Thay vào đó... Tại sao không tạo ra chiếc kẹp sách nhỏ có đặc điểm riêng biệt của Hoa Gian Tập để đổi nhỉ?
Diệp Hàm nghĩ rằng cách này không tồi.
Cô đang lên kế hoạch, trong lòng đã có sẵn ý tưởng rồi.
Vào đầu tháng 11, cửa hàng cuối cùng đã được sửa sang lại, phong cách tổng thể bằng gỗ càng gần gũi với thiên nhiên hơn.
Đồng thời còn đặt thêm mấy chậu sen đá lấy từ nhà ấm trồng hoa thủy tinh, kết hợp với cây Trầu Bà vàng và cỏ Điếu Lan, giúp thanh lọc không khí và trang trí cửa hàng.
Không gian rộng rãi 46 mét vuông, phía bên trái có bàn làm việc và khu vực đặt hàng, gần bên cạnh là khu vực lấy đồ với bàn hình chữ L; bên phải được bố trí sáu bộ bàn ghế bằng tre, là khu vực phục vụ trà bánh.
Nghiêm Bân và nhân viên đã chuyển các thiết bị khác nhau vào cửa hàng và bắt đầu vệ sinh, còn thử điều chỉnh để đảm bảo chúng sẽ hoạt động bình thường.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo