Nhan Bích Thanh vừa khựng lại thì một tia sáng trắng từ trên trời giáng xuống bao phủ lấy hắn, tất cả động tác của hắn trở nên chậm chạp hẳn.

Diêm Tu nắm thánh giá trên ngực, nửa quỳ trên mái một căn nhà khác, cơ thể hơi run run, khống chế dạng cao thủ như Nhan Bích Thanh, hắn cũng rất khó khăn.

Chuyện xảy ra giống như đã qua một khoản thời gian rất dài, nhưng kỳ thật thì chỉ không tới một phút mà thôi, Lâm Triết Viễn và những người siêu năng khác cũng đã đáp xuống mái nhà, bao vây Nhan Bích Thanh.

Cho dù có thực lực cấp tai nạn, nhưng nếu muốn cùng lúc đối phó nhiều người như vậy thì chính là người si nói mộng.

Ở giữa luồng sáng, dáng vẻ của Nhan Bích Thanh đã ngày càng thong dong hơn, hắn đã điều chỉnh được trạng thái phù hợp với tia sáng này.

"Muốn một lần đối phó cả đám bọn mày thì hiện giờ vẫn còn chút khó khăn, vì thế để lần sau nhé." Nhan Bích Thanh mỉm cười cứng ngắc, cơ thể biến thành màu xanh hư ảo, trực tiếp rơi xuống dưới lầu.

Hắn có năng lực dịch chuyển bằng thiết bị truyền tin, chỉ cần một chiếc điện thoại có công năng bình thường nhất cũng có thể giúp hắn trốn thoát.

Không ai có thể ngăn cản hắn!

Nhưng rất nhanh, sắc mặt Nhan Bích Thanh trở nên âm trầm, bởi vì tất cả thiết bị truyền tin trong tòa nhà này đều không hoạt động!

Hắn chỉ có thể duy trì trạng thái tiến vào không gian ảo một vài giây mà thôi, vì thế rất nhanh đã bị người của Hiệp Hội Thợ Săn chặn lại.

"Trước kia mày từng làm việc trong hiệp hội, cũng rất hiểu phong cách làm việc của hiệp hội rồi, nếu bọn tao đã hành động thì sẽ không để mày có cơ hội trốn thoát.

Ánh sáng trong mắt Lâm Triết Viễn chớp lóe, đòn công kích mạnh mẽ đã sẵn sàng kích hoạt.

"Nếu mày có thể di chuyển giữa các thiết bị truyền tin thì trước khi bắt mày, bọn tao đương nhiên phải cắt tín hiệu điện thoại lẫn mạng inteet trong phạm vi một km này, cắt đứt đường chạy trốn của mày."

"Hơn nữa năng lực chiến đấu đơn độc của mày rất mạnh nhưng lại không am hiểu đối phó với nhiều đối thủ cùng lúc, khi mày gia tăng một loại năng lực thì những năng lực khác sẽ yếu đi, đã nắm rõ được nhược điểm này, cho dù tao không ra tay, mày cũng không thắng được đâu!"

Lâm Triết Viễn muốn giải quyết Nhan Bích Thanh ở đây, vài ngày nữa siêu thợ săn 'Băng Hà' sẽ tới thành phố Phù Dung Hà, Lâm Triết Viễn không hi vọng đến khi đó còn nhân vật như Nhan Bích Thanh tồn tại.

"A ha ha ha, ha ha ha."

Nhan Bích Thanh cười cứng ngắc, so với dáng vẻ tươi cười lúc bắt đầu thì nụ cười này tự nhiên hơn nhiều, từ khi nắm giữ thân thể này, hắn vẫn luôn thử biến thành người.

Vì thế dựa vào ký ức của Nhan Bích Thanh, học cách làm một con người.

Học kết giao bạn bè, vì thế hắn mới ở trên mạng giúp đỡ người ta hoàn thành những lời mình đã nói.

Hắn học được theo đuổi idol, vì thế hắn mới tìm tới Tôn Uy, nhưng khi Tôn Uy làm hắn thấy thất vọng, hắn đã quyết định giết chết Tôn Uy.

Mặc dù quá trình học tập của hắn chính là một đường máu tanh, nhưng bản thân hắn lại không cho là vậy.

Bởi vì, đây là học tập.

"Trong trí nhớ của Nhan Bích Thanh, Hiệp Hội Thợ Săn chỉ là một tổ chức giám hộ, giữ gìn cân bằng mà thôi... nhưng bọn mày không phải, bọn họ chỉ là một tổ chức đứng trên lập trường của nhân loại, loại bỏ tất cả những tổ chức bạo lực có tính uy hiếp đối với nhân loại."

Số liệu xanh biếc giống như sợi tơ vây quanh cơ thể Nhan Bích Thanh, phủ kín người hắn, tóc hắn cũng dựng đứng lên.

Nếu không thể trốn thoát thì cứ trực tiếp đột phá vòng vây là được, năng lực của hắn chính là dùng để chiến đấu, không sợ bất kỳ kẻ nào!

"Mày biến thành kẻ tha thứ siêu cấp à, xin lỗi nhưng ngày hôm nay tao muốn bắt mày ở đây, hi vọng mày sẽ tha thứ cho tao." Phạn Già La chọt chọt lỗ tai phỉ nhổ nói.

Ôn Văn vừa dứt lời thì mọi người cũng bắt đầu công kích Nhan Bích Thanh, nhưng Nhan Bích Thanh lại chặn được tất cả công kích.

Năng lượng, tốc độ, sức mạnh, tất cả đều bị chặn lại!

Chỉ có thể cường hóa một thuộc tính chính là khuyết điểm của Nhan Bích Thanh trước khi thăng cấp. Nhưng sau khi thăng cấp rồi, Nhan Bích Thanh cũng có trạng thái kỳ dị như Lâm Triết Viễn.

Mà bây giờ hắn đang ở trong trạng thái đó, toàn bộ thuộc tính cơ thể để được gia tăng triệt để!

Sau khi ngăn cản tất cả đòn tấn công, Nhan Bích Thanh vọt tới chỗ Vưu Hán, hắn muốn đột khá cửa của Vưu Hán để thoát khỏi vòng vây.

Chỉ cần chạy tới nơi có thiết bị điện tử thì hắn có thể dễ dàng trốn thoát, mặc dù thời gian cold-down của năng lực này rất dài nhưng hắn chỉ cần dùng một lần là đủ.

Ở bên ngoài vòng chiến, Đinh Minh Quang cầm khăn ướt lau mồ hôi, thở dài một hơi, khẽ nói: "Thầy à, tạm biệt."

Nhan Bích Thanh chỉ lo ứng phó người xung quanh nhưng không chú ý tới trong số dữ liệu ở dưới chân mình có một con vượn ảo với cái mông đỏ rực, nó nương theo những số liệu kia chui vào trong cơ thể hắn.

Sau khi nó tiến vào, số liệu trên người Nhan Bích Thanh đột nhiên đông cứng lại, sau đó hắn đưa tay gãi gãi mông mình, dáng vẻ giống như một con vượn vậy!

Vượn trình tự giống như virus máy tính vậy, sau khi chui vào trong cơ thể Nhan Bích Thanh sẽ tạo thành ảnh hưởng cho năng lực của hắn!

Với năng lực chỉ có thể sinh tồn trong thế giới giả tưởng, vượn trình tự chính là thiên địch tự nhiên của năng lực Nhan Bích Thanh.

Hơn nữa cấp bậc của người siêu năng kỳ thực cũng không quá nghiêm khắc, khả năng khắc chế năng lực của nhau là rất lớn, ví dụ cho trường hợp yếu thắng mạnh nhiều không kể xiết.

Nắm lấy cơ hội này, Ôn Văn là người đầu tiên vọt tới tung ra công kích tinh thần với Nhan Bích Thanh, sau đó hai con dao găm song song đâm về phía mắt đối phương!

Chỉ cần đâm trúng thì lần đánh cược này, Ôn Văn thắng.

Nhưng vào lúc này dị biến xảy ra, một cái bộ đàm được kết nối bay tới xẹt ngang qua đỉnh đầu Nhan Bích Thanh!

Nhan Bích Thanh liền nhân cơ hội này hóa thành số liệu, chui vào trong bộ đàm, biến mắt ở giữa vòng vây.

Lần hành động vây quét tỉ mỉ này cứ vậy thất bại!

Dao găm của Ôn Văn ghim vào ngực Nhan Bích Thanh, nhưng cũng không đâm quá sâu, chỉ lưu lại được chút máu tươi mà thôi.

"Đáng chết!"

Ôn Văn giậm chân một phát, trực tiếp giẫm thủng một lỗ trên nóc nhà, ngay lúc sắp thành công lại để Nhan Bích Thanh chạy mất, anh tức tới không nói nên lời.

"Xảy ra chuyện gì, chúng ta đã chặn hết tín hiệu rồi mà." Lâm Triết Viễn nhíu chặt mày, để Nhan Bích Thanh chạy mất thì sẽ có biến số xảy ra, mà thứ anh không muốn nhìn thấy nhất bây giờ, chính giờ biến số.

"Thực hiển nhiên, có sự cố rồi." Lâm Lộ thở dài nói, trong lần vây quét này, cô không có tác dụng gì.

Đinh Minh Quang chạy tới, nhặt bộ đàm lên cẩn thận quan sát, sau đó ném xuống đất.

"Công suất của bộ đàm này rất mạnh, với lại khi nãy có người đã phá hỏng kỹ thuật nhiễu sóng của khu vực này..."

"Tên đó có người giúp đỡ!" Cung Bảo Đinh nghiêm nghị nói.

Bên này thảo luận, Ôn Văn ở bên kia sắc mặt tái xanh ngồi xổm xuống, đương nhiên anh biết là ai đã ra tay cứu tên kia đi.

Ngoại trừ tên Cao Phỏng kia thì còn ai nữa chứ?

Ôn Văn lấy ra một cái bình nhỏ, cố gắng thu thập máu của Nhan Bích Thanh, anh muốn dùng số máu này đút cho Đào Thanh Thanh, gia tăng thực lực của cô.

Sau đó anh dùng tay quẹt máu tươi, đưa lên mũi.

Hiện giờ, anh đã ghi nhớ kỹ mùi của tên kia.

0.13322 sec| 2404.664 kb