Chương 363. Đứa trẻ ba tháng là sinh

 

Mà điều quan trọng hơn chính là những đứa trẻ mới được sinh ra này sẽ khiến toàn bộ người trong căn cứ Tổ Ưng trở nên vui vẻ và đông đúc. Những người tị nạn vốn luôn giữ ý nghĩ chạy trốn sẽ vì con cái của mình mà dần dần phai nhạt, thay vào đó họ sẽ bắt đầu chuyên tâm làm việc, tranh thủ từng ngày để có thể trở thành thành viên chính thức của căn cứ Tổ Ưng càng sớm càng tốt, để trong tương lai con cái có thể có thể có một cuộc sống hạnh phúc.

 

Rất nhanh, hai tháng nữa lại trôi qua.

 

Vào ngày mà cây đào trong số giống đào đột biến mà Thượng Ất đã cho người gieo trồng bắt đầu mọc quả ra thì thế hệ đầu tiên của căn cứ Tổ Ưng cũng chào đời một cách suôn sẻ.

 

Đó là một bé trai có ngoại hình xinh xắn, mặc dù mới được thai nghén trong bụng mẹ ba tháng nhưng tiếng khóc lanh lảnh và chân tay đạp loạn cũng đủ cho thấy cậu bé khỏe mạnh không khác gì những đứa trẻ sinh đủ tháng.

 

Trong lúc mọi người đang vô cùng vui mừng thì một chuyện bất ngờ hơn đã xảy ra. Có lẽ là vì tố chất cơ thể của ba cậu bé, một chiến sĩ mạnh mẽ của căn cứ Tổ Ưng, cộng thêm nguồn năng lượng đặc biệt ẩn có trong loài cá ở hồ Tổ Ưng nên đã làm biến đổi gen di truyền của chiến sĩ căn cứ Tổ Ưng. Ngày thứ hai đứa trẻ này ra đời thì đã bộc lộ ra năng lực thần kỳ

 

Cậu bé có thể xác định vị trí của ba mẹ mình trong phạm vi vài mét một cách rõ ràng mà không cần mở mắt.

 

Tất nhiên đó cũng không phải là năng lực gì đặc biệt lắm nhưng xét đến việc không ai trong ba mẹ của cậu bé là người có khả năng đặc biệt thì năng lực này đúng là rất quan trọng.

 

Điều này như đang nhắc nhở những người khác rằng chỉ cần sống trong căn cứ Tổ Ưng thì người bình thường cũng có thể sinh ra được những đứa trẻ có khả năng đặc biệt và có năng lực mạnh mẽ.

 

 

Thế nên chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà số lượng người chạy trốn khỏi căn cứ Tổ Ưng giảm xuống một cách đáng kể. Các cặp vợ chồng vẫn có khả năng sinh nở đều phải hoàn thành nhiệm vụ của mình trước khi đi ngủ dù cả ngày đã phải làm việc vất vả tới cỡ nào đi chăng nữa. Bởi vì họ hiểu rõ một điều rằng nếu có thể sinh được một đứa con có khả năng đặc biệt thì hoàn toàn có thể thay đổi được thân phận nô lệ của họ. Huống chi bây giờ thời gian mang thai của con người chỉ rơi vào khoảng ba tháng nên nhân lúc còn trẻ thì cứ sinh năm hoặc là tám đứa đi.

 

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà những người sinh sống trong căn cứ Tổ Ưng thi nhau sinh con như thể đang tham gia một cuộc đua. Chỉ khoảng ba đến bốn tháng dân số trong căn cứ Tổ Ưng lại bùng nổ một lần nữa.

 

Nhưng thiên nhiên cũng rất công bằng, ngay khi tất cả mọi người trong căn cứ Tổ Ưng đều đang vui mừng trước sự ra đời của những đứa trẻ thì trong khu rừng rậm rạp ở phạm vi xung quanh căn cứ cũng bắt đầu xuất hiện dấu vết của những sinh vật khác.

 

Trong những ngày tiếp theo, có nhiều con thú lần lượt xuất hiện trước mắt mọi người. Hầu hết những sinh vật này đều giống với những con vật mà mọi người thường thấy trong thời bình như lợn, dê, bò, gà và những con vật có kích thước tương đối nhỏ khác.

 

Mọi người rất vui mừng vì điều này bởi vì đã một khoảng thời gian rồi, ngoại trừ việc hái vài quả chua thì họ cũng chỉ có thể bắt cá ở trong hồ để bổ sung một lượng lớn protein cho cơ thể.

 

Sự xuất hiện của những con vật này đồng nghĩa với việc sẽ bổ sung thêm nhiều lựa chọn hơn trong thực đơn của căn cứ, nó cũng khiến mọi người nhận ra rằng thời kỳ khó khăn cuối cùng cũng kết thúc rồi.

 

Do đó, mấy người phụ nữ trong số những người tị nạn bắt đầu bắt những con thú nhỏ này và ngây thơ nghĩ rằng con người có thể rút ngắn hai phần ba thời gian mang thai thì thì thời gian sinh sản của những con thú này cũng như thế. Vậy thì toàn bộ căn cứ sẽ có một nguồn cung cấp thịt liên tục và họ cũng không cần phải vất vả đi bắt côn trùng và chuột để ăn nữa.

 

 

Nghĩ là làm, sau khi truyền tin tức về căn cứ, mấy người phụ nữ hẹn nhau đi săn. Thượng Ất cũng rất ủng hộ việc này, anh còn cử các chiến sĩ của Tổ Ưng đi để bảo vệ những người phụ nữ và những đứa trẻ đi săn bắt động vật nhỏ này.

 

Mà dường như may mắn đã tới thì không cản được, trong lúc săn bắt những động vật nhỏ thì có một người phụ nữ đã vô tình phát hiện ra một ổ lợn rừng.

 

Những con lợn rừng này rất to, mặc dù kích thước của nó cũng tương đương với lợn nhà nhưng nhìn bên ngoài thì chúng hung dữ hơn so với lợn nhà rất nhiều. Chúng không chỉ có những chiếc răng nanh rất to mà còn có một chiếc bờm đỏ dài đến nửa mét, khi cúi xuống đào đất tìm thức ăn thì khiến đất văng tung tóe ra xung quanh, có thể thấy sức lực của chúng rất lớn mà sức chiến đấu cũng rất mạnh, thậm chí một chiến sĩ của Tổ Ưng được trang bị vũ khí mạnh nếu không cẩn thận thì cũng có khả năng bị những con lợn rừng này vật chết tại chỗ.

 

Nhưng người phụ nữ này lại rất may mắn, khi phát hiện ra ổ lợn rừng thì hai con lợn rừng trưởng thành đang chuẩn bị rời ổ đi kiếm ăn. Thế nên người phụ nữ đó lặng lẽ nấp ở một bên chờ hai con lợn rừng rời đi rồi mới dụ đám lợn con ra ngoài bằng mấy cọng cỏ đặt trước ổ.

 

Có lẽ vì hiện tại trong hệ sinh thái chưa có kẻ thù thiên nhiên nào những con lợn nhỏ bé này hoàn toàn không học được cách tự vệ, có năm, sáu con lợn nhỏ đang chờ được cho ăn lần lượt chạy ra ngoài, tất cả đều bị người phụ nữ bắt hết vào trong bao lớn mà không hề tốn chút sức lực nào, sau đó cô ta chạy một mạch về căn cứ để chuẩn bị một bữa cơm heo rừng.

 

 

0.10712 sec| 2401.906 kb