Chương 371. Hình phạt cho sự ích kỷ
Con chó sói hung hãn này lại bị người giết chết? Là ai làm, có dám lộ mặt ra không để anh quỳ lạy cảm tạ?
Nhìn quanh bốn phía, Điền Hiểu Quang chỉ thấy bốn phía vắng vẻ không người, chỉ có những ngọn cỏ đung đưa trong gió nhẹ, còn có hơn một trăm người tị nạn đang run rẩy chen chúc lẫn nhau.
Đương nhiên, phía ngoài cùng còn có hai mươi mấy con sói hoang hung ác, lúc này cũng khó hiểu mà nhìn xác con sói kia trên mặt đất.
“Không đúng lắm... Hình như là từ trong bụng sói... Hình như là từ bên trong nổ ra?”
Điển Hiểu Quang lấy can đảm dùng tay sờ lên bụng con sói, đột nhiên phát hiện vết thương chí mạng của sói đầu đàn đúng là từ trong bụng!
Ngay sau lớp lông dày của con sói hoang, mười mấy vết thương lớn chừng bằng bàn tay đang không ngừng chảy máu, một tấm da sói vô cùng cứng cáp lại bị căng ra mỏng như tờ giấy, nghĩ thôi cũng biết trong bụng của con sói sẽ hỏng thành bộ dạng gì.
Đòn đả kích trí mạng khiến đàn sói có chút bàng hoàng, cái chết ngoài ý muốn của con sói hoang đầu đàn càng khiến những con sói thoái hóa khác cảnh giác hơn.
Ngay lập tức cả đàn sói dựng thẳng lỗ tai sắc nhọn lên đồng thời lộ ra hàm răng nhọn sắc bén không ngừng cảnh giác thăm dò xung quanh. Nhưng lại không phát hiện ra cái gì bất thường.
Cuối cùng một con sói hoang thoái hóa có hình thể cường tráng chịu đựng không nổi nữa, nó thử thăm dò đi lên phía trước muốn kiểm tra xác sói, nhưng lúc này nó chỉ nhìn thấy thi thể của người phụ nữ trung niên bên cạnh thi thể của con sói hoang đã chết đột nhiên run rẩy kịch liệt, “bùm” một tiếng thi thể nổ tung. Âm thanh của tiếng nổ lần này rất lớn, giống như tiếng bom nổ ngay bên tai mọi người vậy. Mà con sói hoang đi lên xem xét thi thể của đồng loại không kịp đề phòng kêu thảm một tiếng rồi bay ra
ngoài, bởi vì khoảng cách quá gần nên nó bị ảnh hưởng, toàn bộ nửa bên phải cơ thể máu thịt be bét, vô cùng thê thảm.
Cuối cùng, sau khi vật lộn vài lần, con sói thoái hóa chỉ có thể bất lực rên rỉ, nằm run rẩy trên mặt đất
Con thứ hai!
Chuyện này khiến tất cả mọi người rất hưng phấn, sức mạnh thần bí liên tục đả thương nặng hai con sói hoang hung ác, chứng tỏ chung quanh nơi này nhất định có một vị cao thủ nào đó ở trong bóng tối trợ giúp bọn họ. Nghĩ đến đấy Điền Hiểu Quang lớn tiếng nói: “Có người tới cứu chúng ta, Tiểu Giai chạy mau!”
Phản ứng của Điền Hiểu Quang rất nhanh, nhưng phản ứng của đàn sói hoang thoái hóa càng nhanh hơn.
Mắt thấy hai con sói trong đàn lần lượt ngã xuống chết một cách thảm thương, vua sói liên tục phát ra mười mấy âm thanh gầm gừ khác nhau. Sau đó thân thể to lớn của nó cấp tốc chạy đến, tất cả sói hoang thoái hóa chung quanh cũng bắt đầu bao vây đám người tị nạn.
Dã thú càng thông minh nhân loại càng thê thảm.
Khi những con sói thoái hóa bắt đầu săn mồi có tổ chức, kết cục của những người tị nạn đứng phía ngoài cùng vô cùng thảm. Thỉnh thoảng có người phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cố gắng rụt cơ thể vào trong đám người, nhưng những đồng đội sau lưng bọn họ lại liều mạng đẩy bọn họ ra phía ngoài.
Sống chết ở ngay trước mắt, bản năng ích kỷ của con người thể hiện rất rõ, không ai tình nguyện nhường vị trí an toàn cho người khác, bọn họ còn hận không thể chen vào trong đám phụ nữ và người già ở tận cùng bên trong để khiến cho khoảng cách với những con sói hoang kia càng xa càng tốt.
Mà ngược lại sói hoang thoái hóa lại giống như không biết sợ hãi là cái gì, cái chết của đồng đội chẳng những không thể dọa bọn chúng lùi lại, mà càng kích thích bản năng hung tàn nhất nằm ở sâu bên trong cơ thể của bọn
chúng. Đám người tị nạn bị sói hoang thoái hóa dùng chiếc răng nhọn cắn xé lôi ra ngoài không ngừng kêu thảm thiết, sau đó càng lúc càng có nhiều sói hoang chạy tới điên cuồng cắn xé cơ thể của bọn họ, một lát sau hơn mười người tị nạn kêu thảm đó bị đàn sói xé thành mảnh nhỏ rồi nuốt vào bụng.
Một màn tàn sát ghê rợn khiến người ta không dám nhìn thẳng. Sói hoang thoái hóa giết người đến hai mắt đỏ ngầu, nhưng chúng nó không ngờ rằng cú phản đòn ác liệt hơn sắp giáng xuống đầu chúng.
Ngay lúc những con sói hoang đang tàn nhẫn gặm ăn thi thể của con người thì một tiếng tiếng nổ kịch liệt lại vang lên.
Lần nổ này khác với hai lần trước, liên tục không ngừng vang lên những âm thanh đinh tai nhức óc, giống như là đàn sói đột nhiên đạp trúng phải khu vực dày đặc bom, vụ nổ khiến cho bầu trời đẫm máu, từng cái đầu sói to lớn không ngừng tung bay ở trong màn mưa máu, những con sói dữ tợn còn mang theo một tia kinh ngạc, dường như không rõ tại sao lại đột nhiên mình lại bị đả thương nặng như thế.
Con thứ ba, con thứ tư, con thứ năm… con thứ tám!
Dường như sức mạnh thần bí kia đang cùng sói hoang ganh đua xem ai hung tàn hơn, mỗi một lần kích nổ là lại có thể nổ chết tám con sói to lớn. Nói cách khác, chỉ cần con sói nào có ý đồ đi gặm cắn thi thể người, thì kết quả sẽ giống như những con sói hoang vừa nãy, bị nổ thành từng mảnh nhỏ.
“Ngao ô.”
Rốt cuộc, vua sói cũng nhịn không được, nó ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống phẫn nộ, bên trong ánh mắt mang theo một tia âm hiểm độc ác, hung tợn nhìn chăm chú về phía xa xăm. Chỉ thấy phía sau rừng cây rậm rạp, một người đàn ông toàn thân tản ra khí tức lạnh lẽo đang dùng ánh mắt châm chọc nhìn lại vua sói. Khi ánh mắt hai bên chạm vào nhau, trên không trung dường như có tia lửa truyền ra, bầu không khí trở nên khẩn trương mà kịch liệt.
“Trời ạ, là lão đại Thượng Ất tới! Ngài ấy tới cứu chúng ta, chuyện này quá tốt rồi!”
Đám người hoan hô, ở trong căn cứ Tổ Ưng hình tượng Thượng Ất không khác gì thần. Chỉ cần anh xuất hiện trong lòng mọi người sẽ rất yên tâm, vì bọn họ biết rằng trên đời này không có mấy sinh vật có thể có thể đánh thắng được Thượng Ất. Hôm nay vua sói gặp phải Thượng Ất, một chút nữa nhất định sẽ có kịch hay để xem, tất cả mọi người dùng ánh mắt khẩn trương mà chờ đợi nhìn qua, đám người náo động bất an rốt cục cũng bình tĩnh lại.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo