Editor: Trâm rừng

Lũ lụt ở Thành phố Hải Ly, mái vòm ở thị trấn Cánh đồng hoa, đây không phải là thứ mà bọn họ có thể vượt qua bằng sức người. Ngay trong vòng đầu tiên của game Hàng hải cuồng hoang, 40 người còn sống đã phải đối mặt với 20.000 thây ma, vì sức mạnh quá chênh lệch nên dù biết trước cũng không thể đánh bại.

Nhưng vòng trò chơi này thì khác, nó không phải là trò chơi mà con người có kết cục tất cả đều phải chết. Cái này giống như một cái bug game thật lớn mà cô tình cờ gặp phải, không phải mỗi vòng trò chơi đều có cơ hội như vậy! Theo những tin tức mà cô nắm giữ được, nếu lên kế hoạch cẩn thận nói không chừng thật sự có thể làm ra một cách vượt ải mới.

Suy nghĩ thoáng qua trong đầu cô thì đột nhiên khung cảnh xung quanh biến mất, biến thành một khoảng trắng chỉ xuất hiện khi vào trò chơi ---- [ Xin chúc mừng người chơi số 211136, Phù An An , người đã phát hiện ra chế độ trò chơi loại S của vòng trò chơi "Lăng Thành thành phố sương mù" này. Hoàn thành cấp độ trong chế độ trò chơi loại S và bạn sẽ nhận được phần thưởng phong phú. Tồn tại 30 ngày trong game, bạn sẽ nhận được 10 điểm. Nếu bạn không sống sót sau ba mươi ngày trong trò chơi, bạn sẽ chết trong thế giới thực. Xin hãy cố gắng vượt qua!]

Phù An An con mắt không khỏi trừng lớn. Nội dung bất thình lình làm cho người ta có chút ngoài ý muốn còn có chút cảm giác khẩn trương, kích động tăng vọt theo.

Trước lời nhắc của trò chơi, Phù An An về bản chất vẫn là một con cá mặn, mặc dù cô có ý tưởng muốn phản công trò chơi, nhưng với tư cách là một người bình thường, cô có thể trốn thì vẫn muốn tránh hơn bởi vì an toàn là phải được ưu tiên hàng đầu .

Nhưng mà trò chơi đã xuất hiện nhắc nhở. Cố gắng sống sót trong 30 ngày, hoàn thành cấp độ sẽ chỉ thêm 10 điểm còn nếu cô hoàn thành trò chơi theo cách mới này sẽ có thêm nhiều phần thưởng phong phú. Cô có loại cảm giác được rằng thể loại thông quan cấp S này không phải cô muốn mở là mở ra được. Cô có chút mong muốn nhận được phần thưởng thông quan này bởi vì người ta nói trên có ban thưởng thì dưới tất sẽ có người liều mạng. Có lẽ ngày trở thành một baba sắp đến với cô rồi!

--

Sau khi nhanh chóng sắp xếp những thứ cần thiết, Phù An An lấy ra tấm bản đồ Thành phố Lăng Thành mà cô luôn mang theo bên mình, bắt đầu lên kế hoạch lại cho hành động tiếp theo trong lòng.

Hồ Bất Thường cũng cõng một cái ba lô không lớn đi ra, thấy vậy Phù An An hơi sững sờ. Anh ta chỉ có một khẩu súng lục trong ba lô và bốn, năm chai Coca.

Phù An An: "Anh chỉ mang theo cái này?"

Hồ Bất Thường ánh mắt lóe lên, hắn chần chờ nói: "Tôi, tôi sợ mang theo quá nhiều đồ vật, không chạy nhanh được."

Phù An An nhìn anh như vậy đột nhiên nghĩ đến điều gì đó sau đó nhìn anh ta đầy ẩn ý. Tiếp đó ném cái ba lô siêu to cho anh ta. “ Không phải anh có muốn mang hay không mà là nhất định phải mang.”

Phù An An đem mấy thứ vốn không thể đem theo như mười mấy chai Coca cùng một khẩu súng lục cũng nhét vào, lập tức balo tăng lên mấy chục kg. Hồ Bất Thường bị cái trọng lượng này ép chút xíu nữa không đứng thẳng được.

Phù An An không có thời gian quan tâm anh ta có cõng nổi hay không, cấp tốc lấy ra hai cái khăn, mỗi người một cái cấp tốc quấn lên trên đầu. Nhìn thang máy cuối hàng lang đã đến liền đi vào trước. Hồ Bất Thường vội vàng đuổi theo.

Hai người đi tới đại sảnh của khách sạn, lúc này trong sảnh không có người. Quản lý khách sạn và người phục vụ đuổi theo, "Hai vị khách nhân, tôi có thể giúp gì cho hai người không?"

“Không cần.” Phù An An đẩy cổ tay lạnh như băng của người quản lý ra và rời khỏi khách sạn.

Sương mù có một số thay đổi nhỏ. Chỉ cần có người vừa đi ra thì bọn chúng sẽ mơ hồ vây xung quanh người đó. Vừa đi ra có thể không cảm thấy được nhưng 10 người trên đường lớn thì có bốn hoặc năm người gặp loại tình huống này.

Tỉ lệ là 5-5 sao ? Phù An An nhìn xong tiếp đó ngồi lên ô tô. Hồ Bất Thường theo sát phía sau, thắt dây an toàn, lo lắng hỏi: "Chị Phù, chúng ta bây giờ đi đâu?"

Phù An An: "Tòa nhà chính phủ."

0.12380 sec| 2390.594 kb