Editor: Trâm rừng
Sau khi kiểm tra cơ thể của sáu người, cô đã xác nhận rằng họ không bị nhiễm bệnh. Tốc độ đi xuống cầu thang nhanh hơn nhiều so với đi lên, một nhóm người rời khỏi tòa nhà chính phủ và lái xe đến địa bàn của anh Cường.
Mọi người nghỉ ngơi một lát, Cường ca nhìn Phù An An, "Em gái nhỏ, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?"
Thị trưởng Ôn cũng nhìn Phù An An, "Ngài đặc công, chúng tôi bây giờ cần một kênh có thể truyền tải thông tin.” Tất cả mọi người đang chờ cô đưa ra quyết định.
Phù An An trầm ngâm phút chốc liếc mắt nhìn TV đang đóng. "Vừa rồi có bao nhiêu đài phát sóng tin tức của tôi?"
Nghe vậy, anh Cường sửng sốt một lúc rồi nhanh chóng trả lời: "Chỉ có nhà đài XX."
Tức là chỉ còn có nhà đài XX chưa vẫn chưa bị kiểm soát. Phù An An lập tức làm ra quyết định, "Đi đài truyền hình XX đi!"
Là đài truyền hình nhỏ duy nhất không bị ký sinh trùng tấn công, tình hình hiện tại của đài XX không được tốt lắm. Một nhóm người bình thường không có vũ khí và thiết bị đã bị ký sinh trùng trả thù một cách điên cuồng.
“Chống đỡ, cố gắng chống đỡ đi!” ba người vừa rồi vẫn quên mình vì lượt rating phát sóng cao mà phấn đấu, bây giờ đều bị ký sinh trùng dọa cho tè ra quần.
Ai ngờ cô gái dũng cảm xông vào buổi họp báo lại không phải người mất trí, cái gọi là ký sinh trùng đã xâm nhập vào bên trong của bọn họ rồi. Họ đã gọi vô số cuộc điện thoại đến đồn cảnh sát, nhưng không cuộc nào được bắt máy.
“Cứu mạng, cứu mạng a!” Cả ba đã hối hận tuyệt vọng, tất cả những thứ như số người xem kỷ lục gì đó cũng không quan trọng bằng mạng sống mà.
Đúng lúc này, cửa lớn của nhà đài được mở ra. Một nhóm người cầm súng giống như từ trên trời rơi xuống. Họ dùng tốc độ nhanh nhất để quét sạch ký sinh trùng bên ngoài, họ đã nhìn thấy cô gái xuất hiện trên TV trước đó, và phó thị trưởng Ôn cũng ở đó?!
“Phó thị trưởng!” Người đàn ông thông minh nhất trong ba người lao tới. Với tư cách là phó giám đốc của một đài truyền hình, tuy không phải là quan lớn nhưng anh ta về cơ bản đều biết tất cả các quan chức ở Lăng Thành. Càng không cần phải nói tới vị Phó thị trưởng là phái nữ này.
Ôn Đức Châu mỉm cười hướng hắn gật gật đầu, “khổ cực rồi, bây giờ chúng tôi cần mượn dùng đài truyền hình này.”
-----------------------
Lăng Thành. Vài giờ sau khi tin tức về sự tồn tại của ký sinh trùng kỳ lạ ở Lăng Thành được phát hành, kênh XX đã mở ra một tin tức nặng nề khác. Phó thị trưởng xuất hiện để xác nhận những lời hùng biện và nền hòa bình giả tạo phơi bày trước công chúng đều là do những kẻ ký sinh trùng tạo ra.
Vào ngày thứ mười bảy của Lăng Thành, người dân trong toàn thành phố cuối cùng cũng nhận ra sự tồn tại của ký sinh trùng. Vị nữ phó thị trưởng có vẻ dịu dàng và vô hại này cũng bắt đầu thể hiện kỹ năng lãnh đạo mạnh mẽ và đầy thủ đoạn của mình. Trước hết, kêu gọi tất cả công dân bắt đầu tự trang bị vũ khí, bà ấy nói rằng tất cả mọi người đều là những người lính.
Vào ngày thứ mười tám của Lăng Thành, Ôn Đức Châu đã triệu tập tất cả binh lính và cảnh sát bình thường ở Lăng Thành, cộng với một số lượng lớn dân thường tự nguyện tham gia, chuẩn bị vũ trang đi đánh chiếm lại đồn cảnh sát. Thậm chí họ còn đặt tên cho đội quân này là Cứu Thế Quân.
Vào ngày thứ 21 của Lăng Thành, sau khi hy sinh rất nhiều nhân lực, đồn cảnh sát đã được dọn dẹp sạch sẽ, cuối cùng điện thoại khẩn cấp trong đồn cảnh sát đã được kết nối lại.
Nhưng vào lúc này, sương mù bên ngoài lại bắt đầu dày đặc, tăng thêm không ít trở ngại trong công cuộc phản kích của bọn họ.
Bắt đầu từ ngày thứ 22 của Thành phố Lăng Thành, sương mù đã được nâng cấp lên trạng thái nghiêm trọng nhất. Những người sống sót, tập trung vào đồn cảnh sát, bắt đầu tỏa ra bên ngoài để loại bỏ ký sinh trùng, trung tâm giám sát mạng, nhà máy, đài tin tức thành phố, v.v. đều là những mục tiêu trọng điểm mà bọn họ muốn giành lại.
Sau khi một nhóm các thành viên lập trình gia nhập vào đội quân thì internet đã bắt đầu được khôi phục. Mọi người bắt đầu chia sẻ trên đó thêm thông tin khác về ký sinh trùng.
Ví dụ, ký sinh trùng ở trạng thái nguyên thủy sử dụng các xúc tu trong sương mù để xâm nhập vào cơ thể con người thông qua các lỗ như miệng, tai, mũi để ký sinh, khi ra ngoài không chỉ phải chú ý đến miệng và mũi mà còn cả cơ thể như tai cũng phải bịt kín!
Đối với một ký sinh trùng trưởng thành, chỉ cần một phần nhỏ xúc tua của nó xâm nhập vào cơ thể thì con người coi như xong, nhưng loại ký sinh trùng này có tỷ lệ thất bại là 5%.
Mọi người càng ngày càng hiểu rõ đặc tính của ký sinh trùng, cũng không có người tùy tiến tiến vào sương mù dày đặc nữa.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo