Vị tiểu thiếu gia kia mặc một cái áo gấm rất dầy bên trong, ngoài còn bọc một cái chăn tơ, do phu nhân Giả tài chủ bế, vị phu nhân này mới trên hai mươi, xinh đẹp mặn mà. Đem so với tuổi Giả lão gia thì hiểu nhất định nàng không phải chính thất, có lẽ chỉ là mẹ quý nhờ con, sinh cho Giả lão gia được nhi tử nên có địa vị này, có điều không phải vấn đề Tả Thiếu Dương quan tâm.
Đứa bé thi thoảng lại ho, giọng khò khè, rõ ràng có đờm, mũi nở ra xẹp lại tần suất lớn, mồm cũng há ra để hỗ trợ hô hấp, nằm trong lòng mẹ không ngừng vặn vẹo, hít thở không thông.
Tả Quý hỏi:” Lần trước tới Huệ Dân đường họ chẩn đoán ra sao? Uống thuốc gì?”
“ Nghê đại phu nói tiểu nhi bị phong hàn nhập phổi, tà phá quyết âm nên bị co giật, thuốc dùng thì bỉ nhân ghi lại đây, đều là thuốc tán, gọi là Ngưu hoàng tán và Thanh tâm hoàn. Còn uống một cái thuốc sắc tên dài lắm, là gì nhỉ, Ma hoàng hạnh nhân ... Đúng đúng, Ma hoàng hạnh nhân thạch cao cam thảo thang.”
Tả Thiếu Dương nghĩ, Nghê đại phu biện chứng không sai, đúng là phong hàn bế phổi, dùng thuốc cũng đúng, ngưu hoàng tán và bột sừng linh dương đều là thuốc cắt phong giảm co giật, Thanh Tâm Hoàn có tác dụng thanh nhiệt giải độc, dùng giảm sốt, tỉnh thần. Ma hoàng hạnh nhân cam thảo thạch cao thang trị tà nhiệt úng phổ dẫn tới ho. Tất cả thuốc Nghê đại phu đưa ra đều không có vấn đề vì sao đứa bé bệnh lại phát tác chứ? Vậy thì rõ ràng là nguyên nhân làm đứa bé bị sốt chưa ai tìm được.
Nhìn biểu hiện của đứa bé mà xét thì là chứng thấp nhiệt úc phế, chính là viên phế quản trẻ em trong Tây y, nguyên nhân gây bệnh này đa phần là do vi khuẩn và vi rút. Ở dưới tình huống thiếu thiết bị khám bệnh hiện đại, khó mà nói được căn nguyên, cho nên Huệ Dân Đường từ triệu chứng bốc thuốc là cách thường dùng, không thể nói là sai, nhưng chỉ trị ngọn không trị được gốc.
Làm sao trị tận gốc? Rốt cuộc đứa bé bị gì?
Tả Thiếu Dương nhất thời nghĩ không ra, đột nhiên hai người trong thôn cùng phát bệnh, chẳng lẽ thôn này có vấn đề? Do trời lạnh hơn sao? Không phải.
Vì vị phu nhân kia rất trẻ, Tả Thiếu Dương không tiện tới gần xem bệnh Tả Quý không hề gì, người già cấm kỵ ít, đó là một ưu thế nữa của lang trung lớn tuổi khi đi khám bệnh.
Tả Quý bắt mạch, vuốt râu trầm ngâm:” Lệnh lang thể cốt có hơi yếu.”
“ Dạ dạ.” Giả tài chủ nhìn trái phải, thấy cha mình ngồi xa, hạ thấp giọng nói:” Giả gia nhà bỉ nhân chỉ có mình nó nối dõi hương hỏa, gia gia nó cưng nó như báu vật vậy, đừng nói đánh mắng, nặng lời một tiếng cũng chưa có, nên chiều hư nó rồi, cho ăn một bữa cơm mà cầm bát đuổi theo dỗ nửa ngày trời mới được, lại còn kén ăn, không ăn thịt, rau cũng ít. Nên bệnh suốt, cho nên dăm bữa nửa tháng không lưu ý chút là cảm sốt.”
“ Ài, trẻ con không thể chiều quá, đó không phải là yêu mà là hại nó, nếu xương cốt lệnh lang mà chắc chắn hơn đã không bệnh thành thế này.” Đáng lẽ chuyện nhà người ta không nên bình phẩm, nhưng liên quan sức khỏe người bệnh Tả Quý không thể không nói:
“ Vâng, vâng, bỉ nhân cũng nghĩ thế, nhưng mà gia gia nó …” Giả tài chủ nói một nửa rồi thở dài, nửa sau ai cũng hiểu:
Tả Thiếu Dương quan sát đứa bé một lúc lâu rồi nhưng vẫn không thấy vấn đề gì bên ngoài, vậy phải kiểm tra kỹ hơn, nói:” Phu nhân, cởi chăn và y phục đứa bé ra.”
Thiếu phụ kia ôm ghì nhi tử trong lòng, thái độ như gà mẹ bảo vệ trứng, dứt khoát nói:” Không được, trời lạnh thế này, vốn nó bị lạnh rồi, làm thế gặp gió bệnh sẽ nặng thêm.”
Nàng vốn chỉ là một tiểu thiếp chẳng địa vị gì, Giả lão gia có rất nhiều tiểu thiếp xinh đẹp trẻ trung hơn nàng, có được địa vị hôm nay hoàn toàn dựa vào đứa con bảo bối này, dứt khoát không thể để chút sơ xảy nào cả.
“ Vậy thì thôi.” Tả Quý nhìn con một cái khẽ lắc đầu, không nên vì ý tốt làm hỏng chuyện:
Tả Thiếu Dương chưa biết hết điều kiêng kỵ ở thời này, nên nghe lời cha không nói nữa.
Giả tài chủ ở bên hiển nhiên cũng không muốn cởi áo khám bệnh, nên chỉ cười bồi:” Thuốc cứu mạng tiểu lang trung cho đã dùng mất một viên, thuốc này rất công hiệu, không biết tiểu lang trung có thể kê thêm mấy viên nữa không?”
Tả Thiếu Dương khó xử, vì chưa tìm ra nguồn gốc gây bệnh, nên nếu dùng Tử Tuyết Hoàn chữa trị, chắc chắn bệnh lại tái phát, khi đó Tử Tuyết Hoàn chỉ áp bệnh xuống, vòng tròn ác tính này khiến bệnh tình càng ngày càng nguy hiểm, tới mức không thể chữa trị.
Mà vị phu nhân kia ôm thằng bé như thế, y không thể kiểm tra kỹ càng cho nó, như vậy trước khi biện chứng rõ ràng, dùng thuốc bừa bãi có thể gây biến chứng, làm bệnh tình phức tạp, vì vậy đáp:” Vì lần này đi bất ngờ chỉ để trị bệnh cho Lý đại nương nên không mang theo thuốc, để lần sau sẽ mang theo.”
- Vâng vâng, vậy nhờ tiểu lang trung lần sau. Dù sao ta cũng còn một viên." Giả tài chủ miệng nói như thế, trong lòng suy nghĩ, lần trước nhi tử bị bệnh phải vào thành chữa trị, uống viên thuốc này liền chuyển biến tốt, nhưng khi đưa về, bệnh lại tái phát, uống thêm một viên nữa, tác dụng ngay lập tức.
Thế thì hơi kỳ, không biết là không dùng thuốc liên tục nên bệnh tái phát, hay thuốc này không trị được tận gốc. Nếu là cái sau, nói không chừng là vị lão lang trung kia muốn thừa cơ đòi thêm tiền thuốc.
Có điều ông ta len lén nhìn Tả Quý, không phát hiện ra cố ý gây khó dễ, cho nên chuyện tiền chữa bệnh tạm thời không nhắc tới, tốt nhất giữ họ lại ở nhà một thời gian, nếu con mình bị bệnh cũng có phòng bị.
Nghĩ thế nên Giả tài chủ kiến nghị:” Tả lang trung, hiện trời tối rồi, cửa thành đã đóng, hai vị hạ mình lưu lại hàn xá một đêm được không?”
Tả Quý đương nhiên hiểu Giả tài chủ giữ họ lại chủ yếu vì lo con mình đến đêm phát bệnh, có họ ở lại sẽ yên tâm hơn, liền gật đầu:” Nếu đã thế lão hủ cung kính không bằng tuân lệnh rồi, vừa vặn bệnh Lý đại nương cũng cần theo dõi, vậy quấy quả Giả lão gia.”
“ Đa tạ, đa tạ, Tả lang trung đúng là lương y mang tấm lòng phụ mẫu.” Giả tài chủ mừng hớn hở:” Bỉ nhân đã dọn dẹp hai gian sương phòng, chuẩn bị vội vàng, không biết vừa ý ngài không?”
Cái nhà này nhìn một cái là thấy hơn điều kiện Tả gia cả trăm lần rồi, Tả Quý chắp tay:” Khách tùy ý chủ, quấy quả rồi.”
Giả tài chủ là người chu đáo, để Tả Quý hoàn toàn yên tâm, còn sai Giả quản gia tới nhà Lý đại nương một chuyến, bảo cha con Tả lang trung ở lại Giả gia, nếu bệnh tình Lý đại nương có gì biến hóa thì trực tiếp tới Giả gia thông báo là được. Sau đó sai nha hoàn chiếu cố chu đáo cha con Tả Quý.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo