Mùi ga khiến Cẩn Tri có cảm giác ngạt thở. Vừa định di chuyển, cô mới phát hiện chiếc ghế đã được buộc chặt vào chân giường.
Ý thức dần trở nên mơ hồ, trống ngực đập liên hồi. Sau khi kết thúc vụ hồng thủy, mọi người sẽ quay về không gian kia. Lẽ nào Ứng Hàn Thời sẽ đưa người phụ nữ đó đi cùng? Còn cô thì ở lại trong căn phòng kín này, sẽ bị trúng độc hơi ga hoặc bị nổ tung. Vậy thì cảnh tượng mà cô nhìn thấy trong giấc mơ kia là ai với ai? Sẽ là Ứng Hàn Thời ôm người bị chết vì hơi ga là cô, hay là Thanh Tri – người bị nước lũ cuốn trôi ra ngoài vũ trụ?
Cẩn Tri dõi mắt ra ngoài cửa sổ kính, vô tình nhìn thấy chiếc đồng hồ ở tòa nhà cao tầng phía đối diện đang chỉ con số 9:32.
Cô để tấm thẻ đọc sách có viết con số này ở trong lều, liệu có ai phát hiện ra không? Hay là mọi người không thể ngờ cô đã bị thay thế? Hạ Thanh Tri, sao cô ấy có thể gây ra chuyện này?
Cẩn Tri ra sức giãy giụa nhưng chỉ tốn công vô ích. Cô ép bản thân mình phải bình tĩnh, sau đó nhắm mắt lại xem có thể nhìn thấy tương lai hoặc tìm ra cách thoát thân hay không.
Xung quanh rất yên tĩnh. Đúng lúc này, một tiếng động cực lớn vang lên giống như tiếng kính vỡ. Cẩn Tri liền mở mắt. Cửa kính nối ra ban công đã bị đập vỡ. Một người đứng ở đó, toàn thân ướt sũng, đôi tai thú vểnh lên, cái đuôi ngoe nguẩy sau lưng, tóc ướt bết vào trán, đôi mắt đen trầm tĩnh của anh hướng về phía cô.
Sống mũi Cẩn Tri cay cay. Cô cắn môi, không biết nên cười hay nên khóc. Ứng Hàn Thời chỉ dừng lại ở khung cửa một vài giây rồi như cơn gió vụt đến trước mặt cô. Anh nhanh chóng tháo sợi dây trói, Cẩn Tri lập tức bật dậy, nhào vào lòng anh.
***
Trong khu rừng ở ngoại ô thành phố, Thanh Tri tiến lại gần người đàn ông đang quay lưng về phía mình: “Hàn Thời, chúng ta đi thôi!”.
Người đàn ông từ từ ngoảnh đầu, Thanh Tri đờ người trong giây lát. Trang Xung nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ: “Đến bóng lưng của tôi và Ứng Hàn Thời cô cũng không nhận ra à?” Anh ta mỉm cười: “Hay tại dáng tôi cũng chuẩn như anh ấy?”.
Thanh Tri không trả lời.
Trang Xung lại nói: “Đi thôi! Tôi tìm cô nãy giờ. Ứng Hàn Thời đâu rồi? Sắp đến thời điểm mở khe nứt không gian rồi. Tiêu Khung Diễn gọi rồi mà máy liên lạc của anh ấy không có phản hồi”.
“Tôi cũng chẳng nhìn thấy anh ấy.” Thanh Tri đáp.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo