\r\n\r\n
Nhưng rõ ràng, thế giới không hê phục vụ theo ý muốn của Sở Huân, thậm chí không phải vì chị gái anh. Bởi vì trong thế giới thứ ba, chị lại qua đời lân nữa. Sở Huân gần như điên tiết. Tuy nhiên, cơn điên của cậu không kéo dài lâu, vì thế giới
\r\n\r\nSở Huân không muốn bị Phó Như Hối nhận ra, cũng không muốn nói nhiều với anh, người này không biết chị từng qua đời một lần, mới có thể bình tính như vậy. Sở Huân luôn nghĩ, giá như Phó Như Hối có thể nhớ được do sai lầm ngớ ngẩn của mình mà gián tiếp khiến chị qua đời, như trong thế giới thứ nhất, ra đi vì nỗi buồn thì tốt.
\r\n\r\nCậu ta căm ghét họ. Tại sao chỉ mình cậu ta mất nhiều đến vậy, trong khi người nhà họ Phó đáng ghét vẫn sống tốt? Sở Huân không giải thích chỉ tiết từng thế giới mình đã trải qua, bởi mỗi thế giới không thay đổi mà chỉ lặp lại quá khứ. Dường như có điều kiện đặc biệt để kích hoạt thế giới quay ngược lại, Sở Huân đã nhiều lân muốn nghiên cứu nguyên nhân nhưng không tìm được lời giải thích.
\r\n\r\n"Còn tại sao em biết 04, là bởi vì có một lân chính mắt em nhìn thấy 04 làm giao dịch với một người, 04 hoàn thành nguyện vọng của người kia dễ như trở bàn tay. Lúc đó em mới biết, anh ta là lực lượng siêu nhiên." Sở Huân thở dài, thất vọng nói: "Em muốn làm giao dịch với anh ta nhưng 04 lại không muốn."
\r\n\r\nCậu ta đã nói sẵn sàng giúp 04 hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ nào, miễn là 04 giúp anh hai mình sống lại.
\r\n\r\nKhông rõ vì sao, có lẽ vì bản thân cậu không có giá trị lợi dụng, 04 chỉ nghi ngờ quan sát Sở Huân trong giây lát, nhấch mép cười kỳ dị rồi biến mất. Khi đó, vì trở vê quá khứ, Sở Huân vẫn có dáng vẻ của một thiếu niên 16 tuổi.
\r\n\r\nCậu ta nghĩ có lẽ tuổi còn nhỏ. Bốn năm sau, Sở Huân lại tìm kiếm 04 nhưng không tìm thấy. Sở Huân cùng đường, cậu ta không thể đến trước mặt Sở Dung để nói rõ thân phận. Cậu ta muốn chị nhớ rằng cậu thật sự là em trai ruột, không phải con chó con không nhà, vui mừng vẫy đuôi khao khát sự thương hại của Sở Dung. Người chị cân thương hại là Phó Như Hối, chứ không phải em trai ruột này.
\r\n\r\n"Anh ta giao dịch với ai?" Sở Dung nhìn chằm chằm Sở Huân, vô thức nắm lấy cánh tay cậu ta.
\r\n\r\nCảm nhận sự tức giận và nghi ngờ đan xen trên khuôn mặt Sở Huân. Bị câu hỏi đột ngột từ Sở Dung khiến cậu ta ngẩn người ra vì thời gian đã quá lâu! Sau đó hồi tưởng lại, rồi chậm rãi nói: Hình như tên là... Hòa Ngọc, Phó Hòa Ngọc.
\r\n\r\nTừ khi còn nhớ được, Phó Hòa Ngọc chưa bao giờ nghĩ mình có thể sống sót qua tuổi trưởng thành.
\r\n\r\nKhi mẹ mang thai anh, ở tháng thứ bảy, bà gặp phải bọn cướp và bị đâm ba nhát dao, buộc phải sinh non.
\r\n\r\nDì bảo mẫu đã chăm sóc anh từ nhỏ kể lại rằng từ khi mới sinh, anh không còn hơi thở. Người mẹ vốn đã bị thương nặng càng thêm đau buồn, dẫn đến băng huyết qua đời. Nhưng đúng lúc mẹ tắt thở thì anh ta - người đã được chẩn đoán là ngừng tim, lại thở trở lại một cách kỳ diệu.
\r\n\r\nRanh giới giữa sự sống và cái chết của hai mẹ con chỉ cách nhau một khoảnh khắc. Khi Phó Hòa Ngọc giành lại sự sống, anh cũng đã mất mẹ.
\r\n\r\nDù may mắn sống sót, sức khỏe anh không tốt từ nhỏ. Chưa học hết lớp hai, do ngất xỉu liên tục trong lớp, Phó Hòa Ngọc buộc phải nghỉ học và chỉ được dạy kèm tại nhà.
\r\n\r\n
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo