Vì vậy, nếu có người giúp anh, anh sẽ vui vẻ thuận theo.
Anh biết 04 không phải là con người, thậm chí không phải sinh vật nên tôn tại trong thế giới này. Phó Hòa Ngọc không biết mục đích của 04 là gì nhưng anh cũng chẳng quan tâm. Anh chỉ biết 04 muốn sinh tôn ở thế giới này, nhất định phải có một cơ thể. Đây là suy đoán của Phó Hòa Ngọc dựa vào khát khao mãnh liệt của 04 đối với thân xác.
"Đừng mà." 04 ôm lấy thân xác mới chiếm được: "Tại sao nhất thiết phải là nữ chính? Thực ra, cô ấy cũng không còn sống được bao lâu nữa. Sao ngươi không tìm ai khác?
"Ý anh là gì?" Phó Hòa Ngọc nheo mắt đây nghi ngờ: “Anh đến đây để giết cô ấy à?"
04 thẳng thắn thừa nhận: "Đúng vậy. Cấp trên của tôi đã sắp xếp một nữ chính mới, có tiêm lực tài chính. Nữ chính cũ cần được xử lý trước. À, nữ chính mới, ngươi cũng đừng có ý đồ gì với cô ta. Cô ấy thuộc vê nam chính."
Phó Hòa Ngọc suy nghĩ một lúc mới hiểu rõ ngọn ngành. Thế giới anh sống bấy lâu nay chỉ là một thế giới giả lập có thể tùy ý bị người ta xâm nhập, sửa đổi. Ngay cả quỹ đạo cuộc sống và nguyên tắc sống của mọi người cũng có thể tùy ý xáo trộn. Phó Như Hối là "nam chính", hóa ra lại có sức hút đến vậy? Phó Hòa Ngọc khẽ cười hai tiếng, không chút thiện cảm. Chẳng trách hai mươi năm qua, anh luôn cảm thấy thế giới mình quá nhàm chán và kỳ quái, chẳng khác gì một thế giới được lập sẵn cho người khác tuỳ ý lợi dụng?
Thật sự đáng ngạc nhiên.
Trước đây, Phó Hòa Ngọc luôn cảm thấy mình không hợp với thế giới này nhưng bây giờ anh nhận ra, từ sâu thẳm trong lòng, thế giới này vốn dĩ phải như vậy, càng hỗn loạn càng tốt.
"Không được giết cô ấy." Nữ chính mới của Phó Như Hối nên xuất hiện nhanh chóng, Phó Hòa Ngọc cảm thấy vui mừng: "Nếu không, trả lại thân xác cho tôi.
04 nhăn mặt lo lắng: "Không giết nữ chính cũ, làm sao nữ chính mới thay thế được?"
Phó Hòa Ngọc mỉm cười: "Đó là chuyện của anh. Nếu muốn tôi giúp, anh nên nắm rõ mọi thứ trước khi gặp tôi. 04 đấu tranh nội tâm. Anh ta chọn Phó Hòa Ngọc vì anh ấy là một nhân vật quan trọng bên cạnh nam chính và là một kẻ nửa điên nửa tỉnh. Giúp anh ấy giải quyết vấn đề với người ba tội phạm đã là quá đủ, không ngờ thứ anh thực sự mong muốn lại là nữ chính?
Bị dồn vào thế bí, 04 buộc phải đồng ý với Phó Hòa Ngọc rằng sẽ không để nữ chính chất. Phó Hòa Ngọc hài lòng nở một nụ cười.
Lúc này, 04 không còn lựa chọn nào khác ngoài thỏa hiệp với Phó Hòa Ngọc nhưng anh ta không biết rằng sẽ phải trả giá đắt cho quyết định hôm nay.
Nếu có cơ hội chọn lại, anh ta nhất định sẽ không chọn một kẻ điên làm đồng minh.
Nhìn bề ngoài, kẻ điên có vẻ dễ kiểm soát nhưng cuối cùng quyền kiểm soát lại âm thâm rơi vào tay họ.
Biệt thự Hương Sơn.
Sau khi trở về từ biệt thự nhà họ Phó, Phó Hòa Ngọc chỉ thản nhiên cười nhạt khi đối mặt với câu hỏi của Phó Như Hối, như thể không hiểu rõ câu hỏi của anh.
"04 là gì thế? Như Hối, chuyện gì đã xảy ra giữa cậu và Dung Dung vậy? Sao tin tức hôm nay lại không có lợi cho Nguyên Đường? Tại sao cậu không yêu câu phòng quan hệ công chúng áp xuống? Khổng Táp đang làm biếng à?"
Phó Như Hối ngồi trên ghế sofa bằng gỗ đàn hương, chân dài khoanh lại, đang ngẩng đầu nhìn vào chiếc iPad, vẻ mặt thản nhiên nhìn Phó Hòa Ngọc đứng đối diện.
Người đàn ông cao lớn trước mặt có nhiều nét giống anh, là người bạn thân đã quen biết gần ba mươi năm.
Có lẽ là lúc vừa biết nói thì ba mẹ hai bên đã để bọn họ làm bạn bè chơi cùng với nhau. Hai người được xem là tình bạn sắp đặt", Phó Như Hối luôn sang thăm nhà của Phó Hòa Ngọc theo yêu câu của ba mẹ anh, cho dù hai người không chơi với nhau nhưng trong những chuyến thăm hai tuần một lân này mà thân thuộc hơn không ít.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo