Ánh nắng chiếu qua cửa sổ, phủ lên người cô một lớp áo vàng óng ánh, khuôn mặt cô rạng rỡ, ánh mắt sáng lên với sự tự tin và kỳ vọng vào tương lai. Lần này, cô không còn là ứng viên nữa, mà sắp trở thành Tổng giám đốc mới của Nhà nghỉ Hà Diệp.

Cô nhìn quanh phòng họp, những người từng ngồi ở hàng ghế đầu để đánh giá cô giờ đây sẽ là đồng nghiệp, cộng sự, thậm chí có người sẽ là cấp dưới của cô.

Bầu không khí trong phòng họp cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Chị Trương nhiệt tình kéo một chiếc ghế đến: "Nào, giám đốc Chương, cô ngồi xuống đi.

Chương Thắng Nam không ngờ mọi người lại nhiệt tình đến vậy, định từ chối nhưng chị Trương đã ấn cô xuống ghế: "Ôi dào, cô đang mang thai mà, đứng lâu mệt lắm, ngôi xuống đi"

Khi Tô Hà bước vào, cô cũng tìm một chỗ ngồi và giới thiệu: "Giám đốc Chương, đây là toàn bộ nhân viên của nhà nghỉ. Hàng ghế đầu là những người chủ chốt của chúng tôi. Đây là Lý Thật, cậu ấy phụ trách quầy lễ tân...

Tô Hà lân lượt giới thiệu công việc của từng người, sau đó chỉ vê phía các nhân vật thẻ bài ngồi ở hàng ghế sau: "Những người này đều có trách nhiệm riêng của họ, nhưng họ không tham gia vào công việc hàng ngày của nhà nghỉ."

Thấy Chương Thắng Nam không có ý kiến gì, Tô Hà tiếp tục giới thiệu: "Đây là Hồng Liên, cô ấy phụ trách việc làm bánh ngọt cho nhà nghỉ..."

Sau khi giới thiệu xong, Tô Hà để Chương Thắng Nam ở lại để tiếp tục thảo luận thêm.

"Giám đốc Chương, khi nào chị có thể bắt đâu làm việc?" Tô Hà hỏi.

Chương Thắng Nam chỉnh lại tóc: "Hôm nay tôi vê Thượng Hải để làm thủ tục nghỉ việc, ngày mai tôi có thể đến làm việc."

Tô Hà mở to mắt, vội vàng giải thích: "Tôi không có ý giục chị, chỉ là muốn xác nhận lại thời gian thôi. Chị còn phải hoàn tất việc từ chức và chuyển từ Thượng Hải về đây, không cần phải vội vàng đâu."

Cảm nhận được sự quan tâm trong lời nói của Tô Hà, nhưng Chương Thắng Nam vẫn kiên định: "Tôi có thể bắt đầu làm việc từ ngày mai..

Bây giờ, cái thai của cô ngày càng lớn, cô muốn tranh thủ khi cơ thể còn linh hoạt để hoàn thành công việc ban đầu một cách tốt nhất. Nghĩ đến kế hoạch mà mình đã viết, Chương Thắng Nam lập tức lấy ra và thảo luận chi tiết với Tô Hà: "Bà chủ Tô, nhiệm vụ đầu tiên của Nhà nghỉ Hà Diệp hiện nay là tuyển dụng nhân tài và xây dựng đội ngũ. Nhà nghỉ hiện có bao nhiêu vốn lưu động?”

"Doanh thu hàng ngày của nhà nghỉ là bao nhiêu?"

"Dòng tiền hiện tại của nhà nghỉ như thế nào? Có thể sử dụng bao nhiêu để tuyển dụng nhân tài?”

Khi nói vê kế hoạch, ánh mắt của Chương Thắng Nam trở nên sắc bén. Cô nhanh chóng đứng dậy, ngôi cạnh Tô Hà, bắt đầu điều chỉnh từng chỉ tiết của kế hoạch.

Chương Thắng Nam yêu câu hoàn thiện đến từng câu chữ trong bản kế hoạch. Cô vừa chỉ vào bản thảo vừa giải thích kỹ lưỡng ý tưởng và suy nghĩ của mình.

Thời gian trôi qua mà họ không hề hay biết, cho đến khi đồng hồ chỉ 4 giờ chiêu, Chương Thắng Nam mới chịu dừng lại.

Tô Hà ngồi trên ghế, xoa nhẹ đôi vai đã bắt đầu mỏi, trong lòng có chút ngỡ ngàng. Cô nhìn vào bản kế hoạch dày cộp trên tay Chương Thắng Nam và không khỏi cảm thán. Họ đã nói chuyện suốt 3 tiếng đồng hồ nhưng vẫn chưa hoàn thành trang đầu tiên của bản kế hoạch.

Nhìn đống giấy tờ còn lại, Tô Hà thâm nghĩ rằng có lẽ công việc của cô sẽ còn nhiều hơn khi có giám đốc mới.

"Bà chủ Tô, chúng ta gặp lại nhau vào ngày mai nhé. Tôi sẽ về hoàn thiện thêm bản kế hoạch." Chương Thắng Nam nhìn đồng hồ, dù còn chưa muốn dừng lại, nhưng cô phải bắt xe vê Thượng Hải.

Tô Hà đứng dậy, đưa tay bắt tay tạm biệt Chương Thắng Nam: "Giám đốc Chương, mong gặp lại chị vào ngày mai. Chúc chị đi đường an toàn. Tôi sẽ chuẩn bị phòng cho chị, chị có thể tạm trú tại nhà nghỉ trong thời gian đầu."

Bề ngoài, Tô Hà tỏ ra có chút lưu luyến, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cô cũng được giải thoát khỏi thử thách về trí tuệ và sức lực này.

Giám đốc mới thực sự đáng SỢ.

4.38851 sec| 2400.578 kb