Bà cụ cúi người, đặt mình vào thế phòng thủ, nói là chặn nhưng thực chất bà cũng rất sợ gã đàn ông, sợ rằng hắn sẽ đến gân mình và làm bẩn quần áo của bà.
"Anh chưa thể đi được, anh chưa trả tiền cho tôi đâu!" Bà cụ này chính là người lân đầu tiên tham gia vụ "kiếm tiền" này. Có vẻ như vụ xếp hàng ở Ninh Thành sẽ không thể làm được nữa, nhưng bà đã xếp hàng ở Nhà nghỉ Hà Diệp rồi, nhất định phải lấy 10 tệ đã.
Những người xung quanh vốn đã định cất điện thoại đi lại thôi không nghĩ ngợi nữa, lập tức tập trung nhìn chăm chằm vào cảnh tượng trước mắt, dường như có ẩn tình gì đó phía saul
Họ cần ghi lại chính xác sự thật đang diễn ra.
"10 tệ, anh đã nói sẽ trả 10 tệ mỗi lần xếp hàng, giờ phải trả cho chúng tôi chứ. Những người già nguyện ý xếp hàng cả tiếng đồng hồ chỉ để kiếm 10 tệ không phải dễ đối phó. Bà cụ nhìn chằm chằm vào gã đàn ông trung niên.
Những ông bà khác, vừa mới cười ha ha đứng xem, lập tức trở nên cảnh giác. Đúng vậy, tiên của họ vẫn chưa nhận được.
Một ông cụ đập đùi, suýt chút nữa thì để gã đàn ông chạy thoát.
Mấy ông già hợp thành một hàng rào người, chặn trước mặt hắn: "Trả tiền đi, trả tiền rôi anh mới được đi..
Gã đàn ông cố gắng kiêm chế, nhưng cơn giận dữ trong lòng hắn như ngọn lửa bùng cháy không thể kiểm soát. Hắn nghiến răng, nhưng thấy mình bị chặn lại bởi đám người già, hắn đành bất đắc dĩ lấy điện thoại ra chuẩn bị trả tiên cho họ.
Nhưng điện thoại của hắn mãi không mở được. Nhận diện khuôn mặt không thành công, cảm biến vân tay cũng không hoạt động. Hắn muốn nhập mật khẩu nhưng ngón tay dính đầy phân, ướt nhẹp, ấn hai lần điện thoại vẫn không mở được.
Hắn cảm thấy như cả thế giới đang chống lại mình, mọi sự tức giận và ấm ức ập đến trong lòng.
'Ahhhh—!" Hắn hét lên, lao thẳng về phía trước.
"Ôi trời ơi, chạy đi!"
"Chết rồi, phân chim bắn hết lên người tôi rồi!"
“Tránh ra, tránh rat”
Mấy ông bà già không lường trước được việc gã đàn ông sẽ xông thẳng vào họ, và còn xông trực tiếp vào hàng rào người. Họ không kịp né tránh, mấy người già bị phân chim văng tung tóe lên người. Chuyện này càng tệ hại hơn, tiên chưa nhận được mà lại còn làm bẩn quần áo. Điêu này làm cho đám người già tức giận cực độ.
Một người già lập tức buông lời măng chửi.
Một ông cụ khác còn hướng về phía máy quay, than phiên với giọng đầy bực bội.
"Ôi trời, đáng đời hắn bị chim ia phân đây đầu. Kẻ chuyên đi lừa người già. Tâm đen, lòng đen!" Ông cụ ôm ngực, trông như sắp tức đến ngất xỉu.
"Hắn chính là một tên cò mồi, bắt chúng tôi, người già, xếp hàng chỉ để chiếm chỗ mua hàng rồi mang đi bán lại với giá 50,100 tệ. Giờ nhìn xem quần áo của tôi bẩn hết cả rồi" Ông cụ kéo áo của mình để khoe trước ống kính.
Một bà cụ khác không chịu thua: "Mấy người không biết hắn xấu xa thế nào đâu, còn trả tôi 50 tệ để tôi đi ăn vạ bà chủ nhà nghỉ. Hắn là một tên cò bị người phát hiện, còn thuê chúng tôi đi quấy rối người tal" Bà cụ nói hăng say, quên mất rằng chính mình là người tình nguyện nhận việc ăn vạ, và cũng không nhận ra những người quay phim đang nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ.
Hai mươi bà cụ cũng không đủ chia cho du khách phỏng vấn, bây giờ là thời đại mà lưu lượng là vua, ai ai cũng muốn quay những video độc đáo để đăng lên mạng.
Trên Douyin, chỉ cần một video đạt 10000 lượt xem là đã có thể kiếm được hơn 10 tệ. Nếu video lên tới 200000 lượt xem, thì lợi nhuận cũng sẽ tăng gấp nhiều lân, có thể dễ dàng kiếm được 600 tệ.
Ai lại chê tiên nhiêu bao giời
Đã có những người nôn nóng đăng tải toàn bộ video vừa quay lên, bây giờ thấy mọi người đêu đang quay, anh ta cũng bắt đầu tìm kiếm tư liệu mới.
Anh ta có thị lực khá tốt, anh ta tiến tới chặn Tô Hà lại khi cô đang định rời đi. "Xin chào, cô gì ơi? Tôi có thể quay video cùng cô không? Tôi thấy cô vừa cho chim ăn, cô có quen với người bị chim tấn công không?”
Tô Hà nhìn người thanh niên trước mặt, nói chuyện khá lễ phép, không như những người khác đã giơ điện thoại lên quay từ xa.
Tô Hà mỉm cười, đáp: "Được thôi, anh cứ quay đi.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo