Sau khi đàn cò trắng ăn sạch thức ăn, chúng không ngần ngại tiến tới gặm nhấm những hạt gạo và ngô mà Tô Hà rải ra. Đám mây đen' là một đàn chim thuộc họ quạ, nhỏ hơn rất nhiều so với đàn cò trắng. Những con quạ tỉnh ranh nhanh chóng len lỏi giữa đám cò để ăn vụng, còn những con khác như ác là và quạ khoang, vì sợ kích thước to lớn của đàn cò, đành chuyển mục tiêu sang các hộp bánh ngọt mà gã đàn ông trung niên đã ném xuống.

'Cộp cộp... Những con quạ thông minh khéo léo mổ toạc bao bì và ăn hết bánh bên trong, hoàn toàn không kiêng nể gì. Sau khi ăn xong, xung quanh bắt đầu có người tụ tập, đàn chim lại hợp thành những đám mây trắng và đen, nhẹ nhàng bay đi theo làn gió.

Gã đàn ông trung niên loay hoay hồi lâu, cuối cùng cũng nhận ra không còn con chim nào tấn công mình nữa. Hắn cẩn thận thò tay ra kiểm tra, khi thấy thực sự không bị tấn công nữa, hắn tức tối lau mặt.

Cảm giác buồn nôn dâng trào từ dạ dày khiến hắn muốn nôn ra ngay lập tức. Nhưng chỉ cần mở miệng, mùi vị đắng chát và hôi thối từ phân chim trong miệng lại trào lên, kích thích tuyến nước bọt liên tục tiết ra.

Khuôn mặt hắn méo mó vì ghê tởm, làm cho lớp phân chim vốn đã dính cứng vào da mặt rơi rụng thành từng mảng, gây thêm một lân "tổn thương" nữa.

Điều làm hắn tuyệt vọng hơn là khi hắn lau sạch mắt và bắt đầu nhìn thấy xung quanh, hắn thấy hàng loạt ống kính và điện thoại đang chĩa thẳng vào mình.

Hiện nay là thời đại của smartphone, các hãng sản xuất điện thoại còn phát triển cả những chiếc điện thoại màn hình gập, nhẹ và tiện lợi. Và điêu hắn thấy chính là hàng loạt ống kính điện thoại bao vây quanh mình từ mọi góc độ.

Xa hơn nữa, có người còn mang theo "đại pháo" để chụp ảnh, vốn dĩ họ đến đây để chụp kiến trúc vàng đen của Chùa Tam Tông, nhưng giờ lại có màn biểu diễn sinh động hơn nhiều.

"Vù vù vù——"

Gã đàn ông trung niên mặt cứng đờ nhìn lên bâu trời, tại sao trên đầu hắn lại có cả một chiếc máy bay không người lái chứ?

Nếu đã có máy bay không người lái, sao khi hắn bị tấn công bởi đàn chim, cái máy bay này không ra giúp hắn đuổi chim đi nhỉ? Sự phẫn nộ, xấu hổ, ghê tởm và uất hận đan xen trên gương mặt của hắn.

Hắn thở hổn hển, lồng ngực phập phồng kịch liệt như thể mọi sự giận dữ trong người đều sắp bùng nổ.

Tay hắn siết chặt thành nắm đấm, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, nhưng không cảm nhận được chút đau đớn nào (một phần lớn là do lớp phân chim dày đặc đang bọc cả móng tay và lòng bàn tay hắn).

Môi hắn mím chặt, hàm răng run lên, như thể hắn sắp không thể kiềm chế cơn thịnh nộ trong lòng nữa.

Hắn hành động. Không bùng nổ trong im lặng, thì sẽ bỏ chạy trong im lặng...

Gã đàn ông điên cuồng chạy ra khỏi đám đông, giày dính phân như nhựa, phát ra tiếng lép nhép mỗi khi bước đi.

Những người đang quay phim bắt đầu có chút áy náy, cảm thấy việc lấy nỗi đau của người khác làm trò cười có vẻ hơi vô đạo đức, một số người còn đang tự phản tỉnh.

Đúng lúc đó, một bà cụ nhảy ra chặn đường gã đàn ông.

5.55040 sec| 2378.477 kb