Người đàn ông hói đầu đứng dưới ánh mặt trời, chiếc đầu tròn bóng của ông ta không được che phủ bởi bất kỳ sợi tóc nào, tỏa ra một vẻ sáng lấp lánh, gân như phát sáng.
Ông nở một nụ cười chân thành và hiền lành, đôi mắt sáng và kiên định, toát lên một sức mạnh nội tại sâu sắc: "Ôi chao, chiếc máy còn phát hiện ra điểm này nữa.
Nhìn ánh mắt lo lắng và tò mò của những người xung quanh, người đàn ông hói đầu dùng lòng bàn tay lớn xoa xoa cái đầu trọc của mình: "Tôi đã phẫu thuật hộp sọ một năm trước, bác sĩ nói khối u não cân phải theo dõi lâu dài để ngăn ngừa tái phát. Gần đây tôi đi khám lại, bác sĩ bảo rằng tôi đang trong giai đoạn phát triển giả."
Những vị khách xếp hàng chằm chằm vào ông, rồi đồng loạt nói: "Vậy nghĩa là chiếc gương này thực sự có thể phát hiện ra tình trạng sức khỏe sao?"
Không ngạc nhiên khi nhóm người kia không muốn rời đi. Vừa nãy hình như gương còn đưa ra lời khuyên vê sức khỏe nữa, nhưng tôi không nghe rõ lắm”
Người đàn ông đeo kính không tin tưởng lắm, anh ta lên tiếng: "Chắc chỉ là trùng hợp thôi. Nhìn kìa, trên đầu anh ấy có vết sẹo, chắc là chiếc gương đoán mò. Hơn nữa, gương cũng đã nói rồi mà, nó khuyên nên kết hợp chẩn đoán của bác sĩ. Nghĩa là chính nó cũng biết kết quả của mình không hoàn toàn chính xác.
"Gương không phải người, làm sao mà nó thông minh đến thế được. Chắc chắn là gương đã phát hiện ra thật đấy,' một người khác phản bác.
"Đúng đấy, dù chỉ là đoán, nhưng vẫn khá ấn tượng. Tôi còn chẳng đoán nổi nữa là"
"Phải rồi, với cái này chỉ cần đứng trước gương và lè lưỡi thôi, thật tiện lợi. Chẳng phải có thể coi như một cảnh báo sớm sao?”
Người đàn ông đeo kính bước lên hai bước, nhanh chóng đứng trước mặt Trân Nam Nam, không phục nói: "Tôi cũng muốn kiểm tra sức khỏe." Anh ta muốn tự mình xác minh sự không đáng tin của chiếc gương thông minh này.
Trân Nam Nam không khó chịu khi bị người đàn ông đeo kính vượt lên trước. Chính cô vừa nãy cũng chen hàng để đến lượt mình sớm hơn mà.
Chiếc gương thông minh cất tiếng nói trâm ấm và mạnh mẽ, giọng nói vang lên như có nhịp điệu riêng biệt, mỗi âm tiết đều rõ ràng và lôi cuốn, khiến người nghe không thể rời mắt.
"Thưa ngài, lưỡi của ngài có màu vàng nhạt, viên lưỡi có màu trắng mờ. Cơ thể ngài bị thiếu hụt năng lượng, do làm việc quá sức, thức khuya kéo dài, khiến cơ thể tiêu hao nhiều khí huyết. Dạ dày của ngài cũng yếu, có dấu hiệu viêm loét dạ dày. Khuyến nghị ngài nên duy trì lối sống lành mạnh và đến bệnh viện để kiểm tra thêm."
"Thấy chưa, tôi đã nói mà, chiếc gương này chỉ phân tích dựa trên dữ liệu lớn thôi, không chuẩn đâu. Nó cho kết quả giống hệt cái mà ứng dụng trên điện thoại của tôi đưa ra" người đàn ông đeo kính tự tin nhướn mày.
Nhưng nó cũng nói anh bị loét dạ dày mà?”
Người đàn ông đeo kính bu môi: Anh cứ đi nội soi dạ dày thì biết. Dù chẳng có gì, đơn thuốc chắc chắn vẫn sẽ ghi là viêm dạ dày nông hay dạ dày bị bào mòn.
"Chiếc gương này giống như ứng dụng Sức khỏe Hàng Thành trên điện thoại vậy thôi. Trí tuệ nhân tạo chắc có phát huy tác dụng chút ít, có thể nó có liên kết với dữ liệu của các bệnh viện. Khi đo, gương lập tức phân tích dữ liệu lớn, so sánh lưỡi và các thông số cơ thể của bạn với kho dữ liệu đó rồi đưa ra vài lời khuyên không mấy ảnh hưởng. Người béo thì huyết áp cao, tiểu đường; còn người gầy thì thiếu chất. Coi như để giải trí là chính thôi. Người đàn ông đeo kính giải thích một cách trôi chảy.
Anh ta tiếp tục lấy ví dụ: "Mấy năm trước còn có cái máy đo nhịp tự động, hình như là một bệnh viện lớn phát minh ra. Có người đo được kết quả là bị ung thư, sợ quá chạy đến bệnh viện kiểm tra, nhưng kết quả chẳng có gì. Sau đó họ kiện bệnh viện, bệnh viện thì chỉ nói rằng máy đo nhịp chỉ có giá trị tham khảo."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo