Vô Hoa lão tổ đang nhanh chóng bay tới bỗng nhiên dừng lại, trong lòng run lên, cảm nhận được một cỗ rung động làm lòng người sợ hãi.

Tà Thần xuất thế!

Xong!

Không còn kịp rồi!

Vô Hoa lão tổ cả người hơi run rẩy, hắn là đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh, vậy mà lại trúng kế điệu hổ ly sơn!

Bây giờ Tà Thần xuất thế, Trung Châu chắc chắn sẽ lâm vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục!

Hắn là đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh, sư đệ của chưởng giáo Ngọc Tiêu Cung đời trước, cũng đã tự mình trải qua hạo kiếp một vạn năm trước.

Trong hạo kiếp kia, Tà Thần đã giết bao nhiêu cao thủ tuyệt thế, đến sư huynh của hắn, lão cung chủ Ngọc Tiêu Cung cũng chết trong tay Tà Thần !

Năm đó nếu lão cung chủ Ngọc Tiêu Cung không liều chết cứu giúp thì hắn đã không thể may mắn chạy thoát!

Bây giờ Tà Thần xuất thế lần nữa, không biết lại có bao nhiêu sinh linh chết thảm!

Thẹn với Trung Châu a!

Ta là tội nhân của Trung Châu!

Không!

Trong mắt Vô Hoa lão tổ bỗng nhiên bắn ra tinh quang, không! Còn kịp!

Tà Thần bị phong ấn vạn năm, cả ngày lẫn đêm bị pháp trận không ngừng rút ra pháp lực, hiện tại mặc dù thức tỉnh, nhưng cũng là lúc suy yếu nhất.

Thừa dịp Tà Thần bây giờ còn suy yếu nhất, thừa dịp pháp trận vẫn còn, phong ấn Tà Thần lại lần nữa !

Trong mắt Vô Hoa lão tổ tràn đầy vẻ liều lĩnh!

Ở trong vực sâu, hai mắt Tà Thần chậm rãi mở ra, đánh giá chung quanh, sau đó đem ánh mắt dừng lại trên người Tần Đình.

Tần Đình bị Tà Thần nhìn qua, trong nháy mắt trái tim đột nhiên ngừng lại, gần như không thể thở nổi.

Hết thảy cảnh tượng trước mắt cũng đột nhiên biến mất, chỉ còn lại đôi mắt quỷ dị!

Tần Đình chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mặt đột nhiên thay đổi, hắn không còn ở trong vực sâu, mà là ở trong huyết hải Địa ngục.

Một Ma Đế sừng sững đứng giữa thiên địa, vô số lệ quỷ ở bên tai Tần Đình than nhẹ, dụ hoặc Tần Đình thần phục Ma Đế !

Tần Đình thậm chí có thể cảm giác được một cỗ lực hút không hiểu, làm tinh khí trong và khí huyết trong cơ thể ngo ngoe muốn động, tinh khí, khí huyết muốn khô mất, tu vi cũng đang điên cuồng suy kiệt !

Tần Đình nhắm mắt lại, cảnh tượng trong mắt của hắn lập tức nhao nhao sụp đổ, hóa thành hỗn độn hư vô. Hai mắt quỷ dị của Tà Thần hiện lên vẻ khác lạ, không nghĩ tới nam tử mặt quỷ thế mà dễ dàng phá giải thần thông của mình như vậy.

Tà Thần dùng thanh âm trầm thấp cười nói: "Ta bị phong ấn một vạn năm, chính là ngươi thả ta ra?"

Nam tử mặt quỷ cười nhạt một tiếng: "Không sai, chính là ta thả tiền bối ra."

Tà Thần cười hắc hắc, tiếng cười cực kì quỷ dị: "Không tệ, không tệ, chỉ là ta mới vừa thoát ly phong ấn, hiện tại cực kì suy yếu, thực lực ngươi không kém, hấp thu ngươi xong, tu vi của ta cũng có thể khôi phục một chút."

Dứt lời, vung tay lên một cái, sau lưng hiện lên một hư ảnh Ma Đế, Ma Đế này cao tới mấy vạn trượng, gần như ngưng tụ thành thực chất, như thể chân thân Ma Đế hạ phàm!

Ma Đế duỗi ra một cái cự chưởng chộp tới nam tử mặt quỷ, cự chưởng tản ra ma khí vô cùng vô tận.

Thậm chí hư không cũng không ngừng bị ma khí xâm nhiễm, biến thành từng cái lỗ đen, thôn phệ vạn vật!

Nhìn Tà Thần bỗng nhiên xuất thủ, nam tử mặt quỷ thần sắc không đổi, một tia ba động trong mắt cũng không có.

Hắn thấp giọng cười nói: "Ta là ân nhân của tiền bối, tiền bối lại đối đãi với ta như thế, thật là khiến lòng người lạnh giá."

Dứt lời đưa tay vạch một cái, một đạo tinh hà dài tới mấy vạn dặm chợt xuất hiện, đạp phá chân trời, mở ra hư không! Chỉ nghe tiếng đứt gãy vang lên, bàn tay Ma Đế tan nát, giống như là băng tuyết gặp ánh nắng, biến mất giữa thiên địa!

Hai mắt Tà Thần ngưng tụ, cẩn thận đánh giá nam tử mặt quỷ trước mắt, thật lâu sau đó cười nhạt một tiếng: "Xem ra Trung Châu lại xuất hiện một nhân vật ghê gớm a."

Tần Đình mặt không biểu tình, trong lòng cười lạnh.

Tà Thần không hổ là ma đạo chi tổ, trong lòng không có chút nhân tính, lấy oán trả ơn, còn muốn hấp thu mình!

May là mình đã bước vào Hư Thần, có một chút sức tự vệ.

Bất quá Tần Đình cũng có mấy phần sợ hãi thán phục thực lực của Tà Thần, hắn thoạt nhìn là phong khinh vân đạm, nhưng gần như vừa rồi đã tung ra toàn lực, mới miễn cưỡng phá đi thần thông của Tà Thần.

Mà Tà Thần đã bị phong ấn vạn năm, thực lực chỉ sợ không bằng một thành thời kỳ toàn thịnh!

Thực lực thế này, không hổ là cường giả cao cấp nhất thế giới này!

Tần Đình cười nhạt một tiếng: "Mê Linh Uyên có không ít cường giả các đại thánh địa, những người này đều có thể trở thành đồ ăn cho tiền bối."

Tà Thần tàn nhẫn cười một tiếng, nói: "Đồ ăn? Không tệ, không tệ."

Nam tử mặt quỷ thực lực không tệ, có chút quỷ dị, bây giờ mình mới vừa ra ngoài phong ấn, không nắm chắc diệt được nam tử này.

Đã như vậy, liền ăn hết cường giả các thánh địa Mê Linh Uyên đi.

Nghĩ tới đây, Tà Thần có chút tiếc hận nhìn nam tử mặt quỷ một chút, nếu có thể hấp thu nam tử mặt quỷ, tu vi của mình nhất định có thể khôi phục không ít!

Lúc này, thần sắc nam tử mặt quỷ bỗng nhiên khẽ động, ngẩng đầu nhìn lên trời, mỉm cười nói: "Xem ra tiền bối có người quen cũ tới gặp a!"

0.12418 sec| 2421.75 kb